Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Chu Diệm hơi nheo đôi mắt phượng lạnh lẽo: "Hơn nữa, điều tra những khuất tất trong chuyện làm ăn của nhà họ Ninh vốn dĩ là nhiệm vụ của tôi. Nếu không phải anh trai tôi 'gặp chuyen', thì lay đau ra co hoi tot nhu vay?"

"Ngài Evan, lúc đầu ngài điều tôi đến Hồng Kông, chẳng phải cũng vì mục đích này sao? Vì anh trai tôi có thân phận đặc biệt, chị dâu tôi chính là Ninh Thất, mà tôi lại có một gương mặt y hệt anh ấy."

Evan trầm mặc giây lát: "Nói thì nói vậy, nhưng mà ... "

Chu Diệm nhếch môi cười khẽ, làn khói mỏng bao trùm gương mặt góc cạnh của hắn, khiến cả người hắn càng thêm vẻ tà mị và nguy hiểm-

"Không có 'nhưng' gì cả. Phú quý vốn dĩ phải tìm trong nguy hiểm. Tôi vừa muốn ngủ với chị dâu, vừa muốn điều tra vụ án. Nếu có thể chặn được dòng tiền giữa nhà họ Ninh và nội địa, hoặc đào ra được những bí mật của họ, thì sao chứ? Từ khi vào ngành đến nay, tôi chưa tung thua mot vu nao."

"Cậu ... cậu đúng là ... Đừng có điên như thế!" Evan nhức đầu, biết có nói cũng chẳng thắng được hắn.

Ông sớm đã biết tên tiểu quỷ này tàn nhẫn, độc ác, phóng đãng, nhưng mỗi lần nghe hắn nói chuyen, vẫn muon tat cho han mot trận!

Chu Diệm cười nhẹ, giọng điệu châm chọc: "Chậc, hồi đó khi Ngài Evan ra lệnh bắn pháo đánh chìm trực thăng của anh trai tôi, chẳng phải rất quyết đoán sao? Sao bây giờ lại trở nên nhát gan thế này?

Sắc mặt Evan lập tức trở nên xanh mét, ông ta hít sâu một hơi, giọng nói trầm thấp cảnh cáo: "A Diệm, có những lời không thể nói bừa, ngay cả khi ở đây."

Chu Diệm lười biếng chống cằm, giọng điệu thậm chí còn mang theo vài phần trấn an: "Chậc, Ngài Evan thân mến, không cần căng thẳng vậy đâu, tôi chưa từng trách ngài vì đã giết anh trai tôi."

"Anh trai tôi lớn lên bên cạnh mẹ tôi, còn tôi thì do Chú Hai nuôi dạy. Đến mức tôi còn chẳng chắc rằng Chu Cẩm Thiêm có thực sự nhớ rằng mình có một đứa em trai hay không. Dù gì, khi tôi bị đưa đi, cả hai chúng tôi đều còn quá nhỏ."

Evan cau mày, ánh mắt khóa chặt Chu Diệm, chuyện này, ông ta đương nhiên biết rõ.

Chu Diệm thản nhiên gẩy tàn thuốc, giọng điệu có chút tự giễu, cũng lạnh lẽo vô cùng: "Lúc mẹ tôi còn sống, đừng nói đến gặp anh trai tôi, ngay cả mẹ tôi, tôi cũng chưa từng có cơ hội gặp riêng. Cùng lắm chỉ là từ xa nhìn một hai lần, đến một câu cũng không nói nổi. Nói gì đến tình mẫu tử, càng đừng nhắc đến tình huynh đệ."

Hắn nghịch ngợm chiếc bật lửa trong tay, giọng điệu đột nhiên lạnh đến tận xương:

May mắn là Chú Hai không để bụng chuyện cũ, coi tôi như người thừa kế của nhà họ Chu mà nuôi dạy. Nếu Chu Chiêu Nam còn sống, thì vị trí thừa kế này, tôi còn phải tranh với hắn một phen, noi khong chung con phải nghĩ cach giet han, that phien phức."

Chu Diệm hơi nheo mắt, giọng điệu nhẹ bẫng, như thể đang bàn chuyện thời tiết: "Bây giờ như thế này chẳng phải rất tốt sao? Tôi còn phải cảm ơn quyết định dứt khoát của Ngài Evan nữa đấy. Nếu không phải anh trai tôi chết, thì tôi cũng chẳng có cơ hội đến Hồng Kông."

Evan nhìn hắn, nhất thời không biết nói gì: " ... Cậu ... "

Ông ta sớm biết đứa nhóc này vô tình, vô nghĩa, lạnh lùng đến tận cốt tủy.

Từ nhỏ hắn đã có tất cả: tiền tài, địa vị, phụ nữ, thêm vào đó lại có thiên phú hiếm có, được Chú Hai bồi dưỡng thành người nối nghiệp, khiến hắn càng trở nên bạc tình bạc nghĩa. Nhưng cũng chính vì thế ...

Hắn cực kỳ thích hợp với công việc này.

Chu Diệm nhướng mày, nụ cười giễu cợt hiện rõ trên gương mặt: "Đừng nhìn tôi như vậy. Nếu không phải Cục trưởng Evan ngài quyết đoán hạ lệnh bắn hạ trực thăng của anh trai tôi, thì làm gì có chuyện sau khi giải ngũ, từ một thuyền trưởng cấp thấp ngài lại có thể thuận lợi một đường thăng tiến, leo lên vị trí cao nhất trong giới cảnh sát Hồng Kông như ngày hôm nay?" 1

Evan nhíu chặt mày, rõ ràng không thoải mái khi nghe Chu Diệm nói một cách nhẹ nhàng về chuyện này.

Ông ta ho nhẹ, giọng nói trầm xuống: "Dù cho cậu muốn dùng Ninh Thất để thâm nhập vào nhà họ Ninh, vừa có được người vừa có được thông tin nội bộ về dòng tiền giữa họ và nội địa, vậy còn Annie thì sao? Cậu định xử lý thế nào?"

Ông ta sớm đã quen biết Annie từ những ngày đầu đặt chân đến Hồng Kông, lúc đó cô ta vẫn còn gọi ông một tiếng "Chú Evan" ...

Giọng Evan trở nên nghiêm nghị hơn, mang theo cảnh cáo: "A Diệm, đừng quên rằng cậu đã đưa cô ta đến trước mặt Ninh Thất rồi, bây giờ định thu xếp thế nào? Hơn nữa, sau lưng Annie còn có Trần Kiện Tùng."

"Ít nhất cậu cũng phải giữ vững được Annie, không thể để cô ta phá hỏng kế hoạch của chúng ta, càng không thể để cô ta phản bội cậu! Nếu cậu không kiểm soát được tình hình, thì lập tức cuốn xéo về Anh Quốc cho tôi, đừng ở đây gây thêm rắc rối!"

Chu Diệm thản nhiên bóp tắt điếu thuốc trong tay, giọng điệu đầy vẻ tùy tiện: "Ngài Evan, ngài lo xa rồi. Loại người như Annie, vì lợi ích có thể làm bất cứ điều gì. Phản bội với cô ta cũng chẳng khác gì chuyện ăn cơm uống nước."

"Cô ta chẳng qua chỉ là một quân cờ trong tay tôi mà thôi. Chỉ cần lợi ích đủ lớn, cô ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời."

Hắn dừng một chút, nhếch môi cười lạnh: "Còn về Trần Kiện Tùng? Chỉ là một con chó điên, tôi có lý do gì phải sợ hắn?"

Evan tức đến mức huyệt thái dương giật liên hồi, không nhịn được mà thấp giọng quát:

"Tốt nhất đừng xem thường han! Han không phải là kẻ dễ đối phó! Nếu cậu tự chuốc họa vào thân, đừng trách tôi không nhắc nhở trước!"

Chu Diệm nhún vai một cách hờ hững, đứng dậy, vươn vai lười nhác-

Biết rồi mà. Nhân tiện, tôi cung co mot điều cần nhac Ngai-Chu Hai toi luon biết rang tôi không thích bị người khác can thiệp vào chuyện riêng."

"Hy vọng Ngài đừng để ai tự ý đưa ra những de xuat ngu xuẩn kiểu như chuyen kết hôn này, ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo của tôi với nhà họ Ninh. Hơn nữa, tôi ghét nhất là bị một nguoi phu nu toi da choi chan quan lay."

Sắc mặt Evan trầm xuống, bực bội phất tay: "Biến đi cho khuất mắt ta! Tên nhóc cặn bã này !! "

Cái bộ dạng nhởn nhơ đó khiến Evan chỉ hận không thể lao tới đấm cho hắn hai cú.

Chu Diệm nhún vai đầy vô tội: "Không thành vấn đề. À mà này, trưa nay tôi muốn ăn mì sốt kem tôm hùm với cháo bào ngư hải sản của Nhà hàng Thụy Tường, cứ tính vào tài khoản của Ngài Cục trưởng đi. Ai bảo ngài hại tôi-một tên cặn bã-bỏ lỡ cả bữa trưa chứ?"

Chú Evan tức đến nổ đom đóm mắt, tiện tay vớ lấy một quyển sách trên bàn ném thẳng về phía Chu Diệm: "Tên khốn kiếp này !!! "

Chu Diệm nghiêng người, nhẹ nhàng tránh được.

"Bốp!" Quyển sách đập mạnh vào cánh cửa, phát ra một tiếng động trầm đục.

Hắn không quay đầu lại, chỉ lười nhác vẫy tay tạm biệt: "Này này-cặn bã như tôi đây xin phép cút trước nhé. Cục trưởng, trưa nhớ uống thuốc hạ huyết áp, nóng tính quá không tốt đâu, cẩn thận cao huyết áp lại bùng phát đấy~"

Dứt lời, hắn đóng cửa lại, thuận tiện cắt đứt tiếng quát tháo phẫn nộ của chú Evan bên trong.

Bên ngoài văn phòng, Sofina, thư ký của chú Evan, đang ngồi ngay ngắn sau bàn làm việc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!