Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Sau Khi Tái Sinh, Ta Kết Hôn Lần Nữa - Ninh Tú Phân

Ninh Bỉnh An ngẩng đầu, chạm vào ánh mắt cô, giọng điệu thản nhiên: "Vì em hỏi, nên anh chẳng có gì phải giấu."

Ninh Tú Phân nhìn anh một lúc lâu, rồi bật cười: "Ha, anh là người mà em chưa bao giờ nhìn thấu."

Ninh Bỉnh An cũng mỉm cười: "Anh rất dễ đoán. Trước đây anh đã nói rồi, điều anh muốn chỉ là sự công nhận của gia tộc họ Ninh và ... cổ phần mà anh đáng ra phải có."

Anh dừng lại, ánh mắt tối lại, mang theo chút sâu thẩm khó lường: "Đó cũng là điều mà mẹ anh mong muốn. Bà ấy luôn cho rằng ... nhà họ Ninh nợ bà một lời công bằng."

Ninh Tú Phân đột nhiên cười khẽ: "Ha, nếu em và anh kết hôn, liệu bác cả có còn thiên vị đại tỷ nữa không?"

Ninh Bỉnh An nhìn cô, ánh mắt sâu thẩm: "Cha nuôi là người đã đặt ra mục tiêu thì nhất định phải đạt được, nếu không, ông ấy đã không thể đưa tập đoàn Ninh thị đến mức này."

Anh dừng một lát, rồi nói tiếp: “Nếu ... có em hoặc đại ca chịu nghe lời ông ấy, cha hẳn sẽ quay lại đường lối công bằng như trước đối với đại ca hoặc em."

“Dù sao, đại ca vẫn là người đã được định sẵn là người thừa kế từ nhỏ. Nếu cha thực sự có thành kiến với đại ca, ông ấy sẽ không dốc sức bồi dưỡng ngay từ đầu."

Ninh Tú Phân cười nhạt, giọng đầy châm chọc: "Nhưng khi thái tử trưởng thành, ngay cả con ruột cũng khiến hoàng đế dè chừng, huống hồ chỉ là cháu ruột. Vậy nên, ông ấy cần em hoặc đại ca thay mặt nhị phòng thể hiện sự quy phục."

“Còn ông nội mãi chưa lên tiếng, vì ông cũng đồng ý với cách làm của bác cả, ông muốn hai phòng nhà họ Ninh mãi mãi đoàn kết."

Ninh Bỉnh An khẽ nâng mí mắt, nhìn thẳng vào cô: "Tú Phân, chẳng phải em từng hỏi anh, tại sao không để Nhị tỷ gả cho anh sao?"

Anh dừng lại một lát rồi nói tiếp: "Bởi vì Nhị tỷ thuộc về đại phòng, không phải nhị phòng. Nếu cô ấy gả cho anh, chẳng khác nào củng cố thêm quyền lực cho đại phòng, chứ không phải cân bằng hai thế lực trong gia tộc."

“Cha nuôi tuy thương anh, nhưng khi đụng đến lợi ích cốt lõi của nhà họ Ninh, ông ấy tuyệt đối không cho phép con cái hành động tùy hứng."

Ninh Tú Phân lặng lẽ nghe, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười mỉa mai: "Hừm, chẳng khác gì những gì em đã đoán."

Cô đứng dậy, tiện tay chỉnh lại nếp váy: "Anh nói với Chú Tư đi, chuẩn bị ngay khoản đầu tư ban đầu năm triệu, năm triệu còn lại phải gom đủ trong vòng một tháng. Chúng ta kết hôn."

Câu nói này như từng viên đa nem thẳng xuống mat hồ phang lang trong lòng Ninh Binh An.

Anh thoáng ngẩn người, ngước lên nhìn cô, ánh mắt sâu như đáy vực: "Em chắc chứ? Mười triệu là số tiền lớn, nhưng nếu em muốn, đại ca hoàn toàn có thể lấy ra cho em."

Ninh Tú Phân nhếch môi cười nhạt: "Dĩ nhiên, không phải chỉ vì tiền, cũng không chỉ để giúp đại ca hay nhị phòng. Còn có lý do cá nhân của em, mà anh thì đúng lúc có mặt."

Cô dừng lại một chút, sau đó chậm rãi nói: "Giống như đề nghị ban đầu của anh, em có thể giúp anh thực sự được nhà họ Ninh công nhận. Chúng ta làm một đôi vợ chồng trên danh nghĩa, cứ thế mà quyết đi. Em đi báo cho đại ca trước."

Ninh Bỉnh An nhìn theo bóng dáng mảnh mai của cô rời đi, ánh mắt anh trở nên phức tạp khó lường, sau đó khẽ thở dài: “Tú Phân, em đúng là ... quyết đoán thật đấy. Không trách được ông nội nói rằng nhà họ Ninh sắp có thêm một Ninh Mạn An thứ hai."

Ha, thế này có được xem là thiên thời, địa lợi, nhân hòa không?

Chú Tư - con cáo già ấy, điều kiện đặt ra bừa bãi, vậy mà lại thực sự trở thành sự thật.

Ninh Tú Phân bước ra khỏi khu vườn, vừa hay trông thấy Tony đang đứng ở không xa, phì phèo điếu thuốc.

Cô bước tới, giọng điềm nhiên: "Tony, đưa tôi đi gặp đại ca, tôi có chuyện muốn nói với anh ấy.

Tony búng tàn thuốc, liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, hơi do dự: “Tiểu thư Tú Phân, bây giờ e rằng không tiện lắm ... "

Ninh Tú Phân nghi hoặc nhướng mày: "Sao? Có vấn đề gì à? Vậy tôi đi tìm chị Hồng Ngọc."

Tony im lặng một lúc, rồi khẽ ho khan: "Khụ khụ ... Không có gì, tôi đi hỏi đại thiếu xem anh ấy đã bàn bạc xong chưa, cô chờ một chút."

Dứt lời, Tony quay người bước nhanh về phía phòng nghỉ ở cuối hành lang.

Cùng lúc đó, trong một phòng nghỉ khác, không khí ngập tran một hơi thở xa hoa và trầm mê

Ngón tay thon dài của Ninh Bỉnh Vũ kẹp lấy một chiếc khăn lụa, chậm rãi rút ra từ dưới vạt váy của Sở Hồng Ngọc.

Trên khăn lụa, vương lại vài dấu vết ám muội.

"Xong rồi, đã lau sạch. Cô có cần tự chỉnh lại không?" Giọng nói của Ninh Bỉnh Vũ bình thản, hắn tiện tay đưa khăn cho cô.

Sau đó, hắn đưa tay, động tác nhẹ nhàng giúp Sở Hồng Ngọc chỉnh lại đôi tất ren bị trễ, thuận thế đỡ cô ngồi thắng dậy.

Sở Hồng Ngọc đôi mắt hơi đỏ, gương mặt vẫn còn vương nét mơ màng chưa tan hết. Cô lạnh lùng liếc nhìn Ninh Bỉnh Vũ.

Hắn vẫn áo quần chỉnh tề, hoàn mỹ như thể vừa mới bước ra khỏi một cuộc đàm phán thương mại, hoàn toàn khôi phục vẻ trấn định và lý trí.

Cảnh tượng nay khiến Sở Hồng Ngọc cang thêm bực bội. Co cầm lấy chiếc khăn lụa bên cạnh, không chút lưu luyến ném thẳng vào thùng rác: "Không cần."

Ninh Bỉnh Vũ đưa cho cô một ly nước, khẽ cười: "Uống chút nước đi, cho thông cổ họng, bình tĩnh lại."

Sở Hồng Ngọc tức giận vỗ mạnh làm đổ ly nước hắn vừa đưa qua-

“Ninh Bỉnh Vũ, lần sau nếu anh còn nổi điên như thế này ở những nơi không phù hợp, tôi sẽ trực tiếp tìm cho anh cả đống phụ nữ khác!"

"Loảng xoảng-" Nước tràn ra, thấm loang trên tấm thảm dày.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!