"Cha nuôi! Rốt cuộc ông đang nghĩ cái gì? Ra tay giết người lỗ mãng như thế, đến đầu đuôi còn không xử lý gọn! Giờ hay rồi, liên lụy đến A Diệm, để anh ấy đổ hết trách nhiệm lên đầu tôi!"
Cô chỉ vào ngực mình, giọng cao vút lên: "Cả tuyến này của chúng ta đều phải trả giá cho sự nông nổi của ông! Ông có biết tôi đã phải tốn bao nhiêu công sức mới có thể công khai đính hôn với A Diệm không?"
Ngực Trần Kiện Tùng phập phồng dữ dội, gân xanh nổi lên trên trán, hắn túm lấy cái gạt tàn thuốc trên bàn, ném mạnh vào tường, gào lên-
"Cô bị mù à? Không thấy thang ranh Chu Diệm đó vừa tống tiền ta năm trăm ngàn đô Hồng Kông sao ?! "
"Ầm!"-một tiếng lớn vang lên, gạt tàn vỡ nát trên tường, mảnh vỡ văng tung tóe.
Tra Mỹ Linh khoanh tay, liếc xuống vết xước mảnh trên cánh tay bị mảnh vỡ cứa trúng, lạnh lùng nói-
“Không phải là chính ông tự tay viết con số đó à? Nếu không phải ông làm rối tung mọi chuyện, A Diệm có bị Ủy ban chống tham nhũng để mắt đến không? Anh ấy lấy ít tiền bồi thường là đúng rồi! Ông làm sai, thì phải trả giá."
Trần Kiện Tùng nghẹn họng, nhất thời không phản bác được: "Cô ... "
Hắn giơ tay chỉ vào mặt Tra Mỹ Linh, giận dữ quát lớn-
"Annie! Cô bị ngu à? Trước kia cô thích Ninh Bỉnh Vũ thì ta còn hiểu được, thằng nhóc đó dù sao cũng là con nhà gia thế, sạch sẽ, có thân phận."
"Giờ thì sao? Không thèm nhìn đến mấy công tử nhà lành, lại đi tự dán mình vào cái thẳng lưu manh đó? Thẳng ranh đó là đồ điên! Ngoài mấy trò đánh đấm, không có học vấn, không có gia thế, có mỗi cái mặt trắng thư sinh, bản chất vẫn là một thẳng thô lỗ! Cô tỉnh táo lại cho ta!"
Hắn áp sát Tra Mỹ Linh, ánh mắt sắc bén như dao: "Ta để cô đính hôn với Chu Diệm là vì hắn có quan hệ thân thiết với Evan, mà Evan lại có liên hệ đặc biệt với nhà họ Chu. Ta muốn làm chuyện này, nhất định phải có Evan chống lưng! Cô nghĩ ta thật sự muốn gả cô cho loại người đó sao?"
Lời hắn như dao đâm vào tim, ánh mắt Tra Mỹ Linh thoáng hiện vẻ tổn thương, nhưng rất nhanh đã bị cơn giận dữ thay thế
Cô nhằm mắt, rồi mở ra, giọng đầy mỉa mai và lạnh lùng: "Ông vẫn luôn như vậy, suốt đời chỉ biết nghĩ cho bản thân! Trong mắt ông, tôi chưa bao giờ là một con người-chỉ là một quân cờ! Một công cụ có thể đem ra lợi dụng!" 3
Dứt lời, Tra Mỹ Linh không thèm để ý đến hắn nữa, quay người đẩy cửa bỏ đi.
Trần Kiện Tùng nhìn theo bóng cô rời khỏi, khuôn mặt xanh mét vì tức giận, gân trên trán nổi cuồn cuộn.
Hắn chộp lấy tập hồ sơ trên bàn, giáng mạnh xuống đất, giấy tờ bay tứ tung-
“Loạn thật rồi! Từng đứa một dám ăn nói với tao kiểu đó!"
Cái thằng khốn Evan, lại còn dám để con sói hoang đó đến đây nắm đầu hắn nói những lời đó, chắc chắn là muốn tranh thêm phần nữa! Mẹ kiếp!
Trần Kiện Tùng phải mất một lúc lâu mới lấy lại nhịp thở bình thường.
Đôi mắt dài hẹp lạnh lẽo của hắn đảo qua một vòng, rồi hắn cầm điện thoại trên bàn, bấm số gọi cho người phụ trách dự án.
"A lô, dự án Hoàng Phố Hoa Viên, tiền đầu tư từ nhà họ Ninh đã chuyển vào chưa?"
Đầu dây bên kia lập tức trả lời: “Chủ tịch Trần, xin ngài yên tâm, toàn bộ khoản tiền đã được chuyển vào tài khoản dự án, không thiếu một xu."
Sắc mặt Trần Kiện Tùng dần dần giãn ra. Hắn kéo ngăn kéo, lấy ra một điếu xì gà Cuba, châm lửa hút một hơi thật sâu-
"Rất tốt, rất tốt. Gọi điện cho phía nhà họ Ninh, nói tôi muốn hẹn gặp Ninh Mạn An."
"Rõ rồi, Chủ tịch Trần."
Trần Kiện Tùng dập máy, rít mạnh một hơi xì gà, đôi mắt nheo lại, thưởng thức làn khói mờ bay lượn giữa những ngón tay.
"Ninh Mạn An, giờ tiền đã vào dự án, vậy bước tiếp theo ... là phải 'cảm ơn' sự đầu tư của cô rồi."
...
Tra Mỹ Linh bước ra khỏi cửa, hành lang bên ngoài yên tĩnh đến lạ thường.
Thư ký của Trần Kiện Tùng từ lâu đã nhận ra có điều bất thường khi ông chủ đuổi người ra ngoài, nhanh trí chặn lại tất cả những ai muốn đến gần khu vực này, còn mình thì lặng lẽ ra đứng gác ở khu vực thang máy.
Tra Mỹ Linh tựa người vào bức tường ngoài văn phòng, khẽ nhắm mắt, cố điều hòa lại nhịp thở đang rối loạn của bản thân.
Một lúc sau, sau khi lấy lại bình tĩnh, cô mới định gọi thư ký Tiểu Trương đến để cùng rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!