Bữa tiệc tối cứ thế kết thúc trong bầu không khí hòa nhã bề ngoài, khách và chủ đều tỏ ra hài lòng.
Theo thông lệ, các bậc trưởng bối nhà họ Ninh dẫn khách lên phòng tập golf trên sân thượng, vừa tiêu thực vừa "tình cờ trao đổi" về công việc.
Những dịp như thế này chẳng có gì hấp dẫn với Ninh Tú Phân, huống chi Ninh Bỉnh An cũng có mặt.
Cô vốn định lấy cớ cùng mẹ rời đi, lặng lẽ trở về phòng nghỉ ngơi, tiện thể giúp con gái tắm rửa
Ninh Chính Khôn bất chợt lên tiếng: "Ninh Tú Phân, lên trên đó học hỏi thêm chút đi, dù sao cũng có lợi cho cháu."
Mọi ánh mắt đều hướng về phía cô.
Bà Hai Ninh liếc nhìn con gái một cái, nhẹ giọng hỏi: "Con gái ngoan, không muốn đi à? Không muốn thì đừng đi."
Ninh Chính Vinh ngồi bên cạnh thoáng cau mày, giọng nói trầm thấp, hơi khó chịu: "Đừng tỏ ra thiếu hiểu chuyện như vậy."
Câu này không rõ là nói với Bà Hai Ninh hay với cô.
Ninh Tú Phân trầm mặc vài giây, rồi vẫn mỉm cười đáp lại: "Được ạ."
Cô chẳng cần để tâm đến người cha "hờ" này, nhưng mẹ càng bảo vệ cô, cô lại càng không muốn mẹ khó xử.
Dù sao cũng chỉ là chuyện nhỏ, lên đó nghe chút tin tức, hóng vài câu chuyện thương trường cũng chẳng mất gì.
Nghe cô trả lời, Ninh Chính Vinh mới hơi hài lòng, gật đầu nhạt nhẽo: "Con cứ lên đi, mẹ con còn phải chuẩn bị quà tiễn khách, bọn ta không lên nữa."
Ninh Tú Phân không bày tỏ thái độ gì, chỉ bình thản "ồ" một tiếng, rồi bước đi.
Đời người vốn bạc bẽo, cha nuôi chẳng ra gì, cha ruột cũng chẳng tốt đẹp hơn bao nhiêu. Còn may, cô vẫn còn mẹ, thế là đủ rồi.
Trên tầng thượng, phòng tập golf đã được chuẩn bị chu đáo. Gia nhân đứng hầu một bên, sẫn sàng phục vụ trà, trái cây và đủ loại điểm tâm.
Tra Mỹ Linh lựa một cây gậy phù hợp, động tác thuần thục và điềm tĩnh, từng bước điều chỉnh tư thế một cách bài bản.
Ninh Chính Khôn quan sát, không khỏi lên tiếng khen ngợi: "Annie, hai năm không gặp, kỹ năng của con tiến bộ không ít."
Tra Mỹ Linh mỉm cười dịu dàng, giọng điệu khiêm tốn: "Cũng nhờ hồi nhỏ được Cha nuôi và Bác cả chỉ dạy nền tảng, so với Bác cả, con vẫn còn kém xa."
Nói vậy nhưng cô ta không hề dừng lại, mà thẳng tay vung gậy, một cú đánh dứt khoát.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!