Sững sờ!
Nhìn hai nguoi vua roi đi, Lac Thi Vu va Chung Van, ke ca thư ky của Tan Yên Nhiên là Trương Văn, đều ngây ra như phỗng.
Là thư ký của tổng giám đốc tập đoàn Thiên Mỹ, cô hiểu rõ lần hợp tác này quan trọng thế nào với tập đoàn Thiên Mỹ.
Mọi điều khoản đã bàn xong, chỉ còn chờ ký là bắt tay vào làm.
Vậy mà đung lúc then chốt lại bị gián đoạn chỉ vì một gã đàn ông bị coi thường?
Trương Văn đang thắc mắc vì sao sếp lại làm vậy thì bỗng nhớ chuyện buổi sáng.
Hai tập đoàn lớn bàn hợp tác, theo lẽ thường Tần Yên Nhiên phải đích thân tới; trước đó cô cũng nói sẽ đích thân tham gia buổi đàm phán.
Nhưng sáng nay liên hệ, cô lại bảo phải đi đón một người, giao toàn bộ việc hợp tác cho Trương Văn toàn quyền phụ trách.
Khi ấy, Trương Văn còn thấy lạ: rốt cuộc là ai quan trọng đến mức sếp bỏ dở chuyện hợp tác mà tự đi đón?
Giờ nghĩ lại, có lẽ người sếp đi đón chính là Sở Phong - người bị Lạc Thi Vũ khinh miệt.
Hoàn hồn lại, Lạc Thi Vũ vô thức nhìn sang Chung Vân, giọng run run hỏi: "Anh Chung, em đang mơ à?"
Gã phế vật bị mình vứt bỏ, chê bai đến mức chẳng buồn nhìn mặt, vậy mà chớp mắt đã được Tần Yên Nhiên - một nữ tổng giám đốc xinh đẹp, giỏi giang còn hơn mình - ưu ái?
Nếu không tận mắt chứng kiến, thật khó tin.
Điều Lạc Thi Vũ cang kho chấp nhận hơn là thái độ của Tần Yên Nhiên.
Vì tên phế vật ấy, cô chẳng nể mặt chút nào, nói thẳng rằng hai bên không thân đến mức đó, Lạc Thi Vũ không đủ tư cách gọi thẳng là "Yên Nhiên".
Vì tên phế vật ấy, cô thậm chí hủy luôn cuộc hợp tác đã gần như chốt xong.
Vắt óc suy nghĩ, Lạc Thi Vũ vẫn không hiểu Sở Phong có tài đức gì mà khiến Tần Yên Nhiên làm đến vậy.
Toàn bộ diễn biến khiến cô thấy như đang mơ.
Chung Vân không trả lời Lạc Thi Vũ, hắn vẫn còn choáng váng; khó mà tưởng tượng một kẻ phe vat lại được nữ tổng giam đốc xinh đẹp như Tần Yên Nhiên ưu
ái.
Nhìn cử chỉ thân mật của hai người, quan hệ chắc chắn không bình thường.
Vì không bị cuốn theo cảm xúc, Trương Văn là người tỉnh lại đầu tiên. Nghĩ đến ý của sếp, cô lập tức định vào phòng họp bảo nhân viên tập đoàn Thiên Mỹ thu xếp rút về.
"Chị Trương!"
Không muốn để việc hợp tác sụp đổ, Lạc Thi Vũ vội đuổi theo Trương Văn, mặt mày rầu rĩ hỏi: "Chị biết chuyện này là sao không?"
Trương Văn lắc đầu.
Đến nước này, tuy không muốn nhưng Lạc Thi Vũ vẫn phải đối mặt với thực tế. Cô cắn răng bảo: "Chị Trương, chị cũng biết hai bên đã dốc bao công sức để đạt được lần hợp tác này. Mong chị về nói chuyện lại với Tổng giám đốc Tần giúp tôi, được không?"
"Chỉ cần lần này ký được hợp tác, tôi tuyệt đối sẽ không để chị thiệt!"
Trương Văn cười khổ: "Tổng giám đốc Lạc, giờ tôi vẫn mù mịt lắm, cụ thể để tôi về trao đổi kỹ với Tổng giám đốc Tần đã nhé!"
Lạc Thi Vũ gật đầu, quay người về văn phòng.
Trong đầu cô, hình ảnh Tần Yên Nhiên chủ động khoác tay Sở Phong rời đi cứ lởn vởn mãi không tan.
Nghĩ về những thay đổi gần đây của Sở Phong, cô không kìm được mà tự hỏi: Chẳng lẽ mình thật sự đã sai?
Ở phía sau, Chung Vân siết chặt nắm đấm, mặt mũi méo mó.
Vốn dĩ hắn chẳng thèm để Sở Phong vào mắt, nhưng chuyện vừa rồi khiến han cảm thấy nguy cơ rõ rệt.
Trực giác mách bảo: nếu Sở Phong đúng là phế vật, chắc chắn không thể khiến Tần Yên Nhiên đối xử như vậy; rõ ràng mấy năm qua hắn vẫn luôn che giấu.
Nho đến những loi Sở Phong noi ở cửa thang máy, Chung Vân hiểu mình phải ra tay trước; nếu để hắn dựa vào Tần Yên Nhiên mà bật lên, sẽ khó đối phó hơn nhiều.
Ánh mắt hắn lộ rõ sát ý.
Dưới sảnh tòa nhà, vừa bước ra, Sở Phong khẽ ho một tiếng, nghiêng đầu nói: "Yên Nhiên ... cô buông tay được chưa?"
Tần Yên Nhiên sực tỉnh, gương mặt ửng hồng vội buông tay, cuống quýt nói: "Anh Sở, anh đợi ở đây, em đi lấy xe!"
Nhìn Tần Yên Nhiên hốt hoảng chạy đi, Sở Phong chỉ đành cười trừ.
Anh biết rõ, vừa rồi cô làm vậy là để giúp anh giành lại thể diện đàn ông.
Nghĩ tới sắc mặt của Lạc Thi Vũ và Chung Vân lúc rời đi, Sở Phong thấy cũng hả hê.
"Có vẻ sau này nên mạnh dạn hơn chút, chứ nhún nhường quá, ai cũng muốn dẫm đạp vài cái!
Ngay khoảnh khắc đó, tâm thế của Sở Phong thay đổi.
Một luồng khí thế vô hình toát ra từ người anh.
Từ nhỏ lớn lên nơi núi rừng, ngày ngày ngoài luyện võ thì ngắm núi non sông suối, thành ra tính tình anh điềm đạm, không thích chứng tỏ hay phô trương bản thân.
Trước khi xuống núi, anh từng nghĩ cứ cư xử lễ độ là sẽ được tôn trọng.
Nhung đen luc nay anh nhan ra: lòng nguoi hiểm ac, cang tôn trọng bao nhiêu thì nhiều kẻ càng coi mình là kẻ dễ bị bắt nạt, muốn bắt nạt thế nào cũng được.
Năm năm qua, vì Lạc Thi Vũ, anh chịu cúi đầu.
Còn bây giờ, tất cả đã là quá khứ; đúng là nên trở lại là chính mình.
Trên đường tới nhà họ Tần, nghĩ tới việc Tần Yên Nhiên làm vì mình, Sở Phong chủ động nói: "Yên Nhiên, lúc nãy cảm ơn cô. Nếu không tại tôi, việc hợp tác bên cô đã chẳng bị gián đoạn."
Tần Yên Nhiên đảo mắt, lườm anh một cái: "Anh Sở, anh còn coi em là bạn không?"
"Chúng ta dĩ nhiên là bạn rồi!" Sở Phong đáp.
"Đã là bạn thì đừng nói hai chữ 'cảm ơn'. Anh quên rồi à, nếu không có anh tối hôm qua, ông nội em đã mất rồi. Ân này cả đời em cũng trả không hết; những việc em làm vì anh chẳng đáng là gì."
"Nhìn ở góc độ khác thì phải là em cảm ơn anh mới đúng. Nếu không nhờ anh Sở, em còn chẳng biết Lạc Thi Vũ là người thế nào; hợp tác với kiểu người đó, cuối cùng chỉ có thiệt hại."
Nghĩ đến quan hệ của hai người, Tần Yên Nhiên vừa cười vừa nói như than: "Không hiểu Lạc Thi Vũ nghĩ gì, lại no bỏ một người đàn ông tốt như anh Sở. Em có thể tưởng tượng ra, sắp tới cô ta sẽ hối hận."
Không muốn nói xấu người cũ, nhất là vợ cũ, Sở Phong cười nhạt: "Chuyện đã qua không còn ý nghĩa. Cô ta có hối hận hay không là chuyện của cô ta!"
Trong lòng có điều nghĩ ngợi, Tần Yên Nhiên cũng không muốn đào sâu thêm vào chuyện vợ cũ, bèn hỏi: "Anh Sở, sắp tới anh tính thế nào?"
Theo những gì điều tra được, mấy năm nay Sở Phong vẫn thu mình ở nhà họ Lạc, sống rất thảm; giờ ly hôn với Lạc Thi Vũ, rõ ràng không thể quay lại nhà họ Lạc nữa.
Cô rat muon So Phong ở lại nhà họ Tần, nhưng vẫn muốn xem ý anh ra sao.
"Còn nhiều việc phải làm."
Dừng lại một lát, Sở Phong nói tiếp: "Nhưng trước mắt, việc cấp bách là chữa cho ông nội cô. Đừng tưởng giờ ông không sao, tình hình không hề lạc quan, sẽ phải tốn kha khá công sức."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!