Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Sau Li Hôn, Phế Vật Phong Thần - Sở Phong (FULL)

Người nhà họ Lạc tiến tới gần, thấy cả Tần Yên Nhiên cũng ở đó thì mặt mày liền khó coi.

Đặc biệt là Lạc Thi Vũ: thoáng thấy Sở Phong vừa rút tay khỏi eo Tần Yên Nhiên, tim cô nhói như kim đâm.

Chuyện gì đến cũng phải đến. Lúc này, cô hiểu mình chẳng còn tư cách để trách móc Sở Phong chuyện ấy. Hít sâu một hơi, cô bước tới trước mặt anh.

"Em ra xe chờ anh nhé!" Tần Yên Nhiên rất biết điều, quay người rời đi.

Sở Phong lấy giấy đăng ký kết hôn cùng vài giấy tờ khác từ trong túi ra: "Đi thôi, vào làm thủ tục cho xong."

"Sở Phong!"

Lạc Thi Vũ xoắn chặt mười ngón tay vào nhau, nói: "Hôm nay em tới, không phải để ly hôn với anh."

Không ly hôn?

Sở Phong vừa cau mày, Lạc Thi Vũ đã rút bản thỏa thuận ký trước đó ra, xé toạc làm đôi, rồi thổn thức: "Mình đừng ly hôn nữa được không?"

"Bọn em đều biết mình sai. Hôm nay em gọi hết người nhà tới, là để xin lỗi anh."

Theo hiệu tay của Lạc Thi Vũ, cả nhà họ Lạc ùa tới, cùng cô cúi người, đồng loạt nói: "Sở Phong, xin lỗi anh, chúng tôi đến để xin lỗi."

Lạc Hiểu Đông còn chưa kịp phản ứng đã bị Lạc Đốc Thành bóp gáy, ấn chúi xuống.

Không phải ly hon? Là đến xin lỗi?

Lạc Hiểu Đông sững sờ, trong lòng giật thót. Hắn thầm mừng: may mà lúc nãy toan ra tay với Sở Phong thì bị Tần Yên Nhiên cắt ngang, chứ bằng không, để người nhà biết hắn đã đánh nhau với Sở Phong, thì bị dạy cho một trận là cái chắc.

Bày trò này ư?

Sở Phong thật chẳng hiểu Lạc Thi Vũ nghĩ gì. Quan hệ giữa hai ta thế nào, cô không tự hiểu sao? Cứ tưởng xin lỗi đôi ba câu, mềm mỏng một chút là có thể quay lại như chưa từng có chuyện gì?

"Sở Phong, về nhà đi!"

"Đúng đó Sở Phong, trước đây là chúng tôi sai. Giờ ai nấy đều nhận ra lỗi lầm của mình rồi, về cùng chúng tôi đi, sống tốt với Thi Vũ nhé!"

 

Đám người nhà họ Lạc vừa đứng thẳng lại liền thi nhau nói lời hay lẽ phải, đồng thanh khuyên nhủ để làm mềm lòng Sở Phong. Đây cũng là một trong những tính toán của Lạc Thi Vũ: đông người cùng khuyên nhủ, biết đâu anh sẽ đổi ý.

"Thấy buồn cười lắm à?"

Sở Phong hỏi thẳng Lạc Thi Vũ đang muốn nói lại thôi.

Anh nói tiếp: "Nước đổ đi không hốt lại được. Đâu phải tôi không cho các người cơ hội. Năm năm rồi, tôi đã cho bao nhiêu cơ hội, các người đã từng coi trọng lấy một lần nào chưa? Năm năm qua, chỉ cần các người hối cải một lần thôi, tôi cũng sẽ không để mọi chuyện thành ra thế này."

Phịch ...

Lạc Thi Vũ quỳ sup xuống đất, vừa khóc vừa nói: "Sở Phong, bọn em thực sự biết mình sai rồi, em cũng biết mình sai. Em van anh, đừng như thế nữa được không."

"Đi, vào trong!"

Sở Phong chẳng còn tâm trạng để phí lời với những người này, giọng lạnh như băng.

Phịch ... Phịch ...

Cả nhà họ Lạc đồng loạt quỳ rạp, chỉ mong được tha thứ.

Cảnh tượng ầm ĩ ấy lập tức thu hút ánh nhìn của người qua đường. Ai nấy mở to mắt, không tưởng nổi: sao lại có nhiều người quỳ lạy một thanh niên như thế.

"Biết vậy đã chẳng làm thế ngay từ đầu!"

"Cho các người ba phut. Ba phut ma khong vao, toi se khien tap đoan Lạc Thị biến mat hoan toàn!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!