Đầu năm, bí mật nội bộ của công ty bị rò rỉ.
Dù đội PR xử lý kịp thời, nhưng tập đoàn Thiên Mỹ vẫn chịu thiệt hại đáng kể.
Sau đó, Tần Yên Nhiên từng giao cho Trương Nham dẫn người rà soát toàn bộ nhân viên, muốn lôi kẻ làm lộ tin ra ánh sáng.
Thế nhưng ráo riết điều tra suốt hai tuần mà vẫn chẳng tra ra được gì, lại còn làm cả công ty hoang mang rối loạn, Tần Yên Nhiên đành bất lực cho dừng việc điều tra.
Giờ đây mọi chuyện đã sáng tỏ, cô mới hiểu vì sao khi ấy lại chẳng tra ra được
gì
Giao việc bắt trộm cho chính thẳng trộm, làm sao mà bắt nổi?
'Lão Trương, chuyện hồi đầu năm của công ty có liên quan tới việc các anh nhận tiền cho người lạ vao trong phải không?"
Quả thật vụ lộ tin hồi đầu năm có liên quan đến việc bọn hắn trục lợi, Trương Nham chột dạ không dám đáp, xấu hổ cúi gầm mặt.
"Sếp Tần, có báo công an không?"
Trương Văn tức giận đến sôi máu; cô đã coi tập đoàn Thiên Mỹ là ngôi nhà thứ hai của mình từ lâu.
Giờ trong nhà lại có trộm, thật không thể nuốt trôi.
Vừa nghe đến chuyện báo công an, mặt Trương Nham tái mét, khẩn khoản: "Sếp Tần, tôi thực sự biết sai rồi, xin cô đừng báo, bằng không cả đời tôi coi như xong."
"Tổng Tần, xin cô đừng báo, cô bảo tôi làm gì cũng được, tôi quỳ dập đầu cũng được chứ?"
Bộp bộp ...
Chưa đợi Tần Yên Nhiên mở miệng, trán Trương Nham đã liên tiếp dập xuống sàn.
Nhìn Trương Nham hèn mọn van xin, xét thấy ngoài vụ làm lộ tin hắn chưa gây ra hậu quả nào nặng nề hơn trong thời gian còn làm việc, Tần Yên Nhiên sốt ruột phẩy tay: "Được rồi, anh đi đi. Từ giờ phút này, anh bị sa thải."
Trương Nham như trút được gánh nặng, vừa đứng dậy vừa rối rít cảm ơn, rồi vội vã chuồn mất, sợ chậm một chút là đi không nổi.
Khi khép cửa, khóe mắt hắn liếc qua Sở Phong đang ngồi trên sofa, ánh oán hận lóe lên.
'Sếp Tần, chuyện trước kia khiến công ty thiệt hại lớn như thế, cứ cho qua vậy sao?" Trương Văn cực kỳ không cam lòng.
Nếu là cô, ắt sẽ bắt đối phương ngồi tù mọt gông mới hả dạ.
"Không ích gì đâu!"
Tần Yên Nhiên đứng dậy bước đến bên cửa kính lớn, giải thích: "Chuyện đã qua lâu, chứng cứ then chốt đều thất lạc rồi; có báo công an thì phạt hắn cũng chẳng nặng là mấy. Hơn nữa dù bắt hắn bồi thường, anh nghĩ hắn kham nổi không?"
Trương Văn ngẫm kỹ cũng phải: thiệt hại khi đó, có bán cả con người đội trưởng Trương đi cũng khó bù đắp. Cô bèn gật đầu, không dây dưa chuyện này nữa.
Nghĩ đến việc đội trưởng Trương là đội trưởng bảo an mà nay bị cho nghỉ, Trương Văn hỏi tiếp: "Sếp Tần, chức đội trưởng bảo an ta tuyển mới hay nâng từ người hiện có?"
"Trong số nhân sự hiện tại có ai phù hợp không?" Tần Yên Nhiên hỏi lại.
Trương Văn nghĩ một lúc, khẽ lắc đầu: "E là không. Phần lớn số còn lại đều dính dáng tới đội trưởng Trương, không ổn đâu, tốt nhất là tuyển từ ngoài!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!