Giọng nói kích động của Vương Bác Thần truyền từ bên ngoài vào, thật sự giống như một vãn bối báo tin vui khoe khoang với trưởng bối.
Thần Kiều Cảnh nghe thấy giọng nói này, cả người đều không nhịn được mà run rẩy, hai tay cũng hơi run.
Khóe miệng của lão Phùng giật giật, trên thực tế, Vương Bác Thần 5 ngày trước đã bắt đầu đòi tài nguyên rồi, ông ta cố ý kéo dài 5 ngày.
Mục đích chính là muốn trong lòng Lâm Thiên Thành dễ chịu một chút.
Không ngờ chỉ trong 5 ngày, Vương Bác Thần vậy mà đã dung hợp 5 thần tàng thành công!
Chỉ là đã qua 5 ngày.
Lão Phùng có hơi hốt hoảng, nghi ngờ mình có phải nhớ sai thời gian không, lẽ nào đã qua 5 năm?
Cho dù thiên tài yêu nghiệt nhất cổ tộc ẩn thế, tồn tại đứng đầu bảng Thanh Anh, tốc độ tu luyện cũng không nhanh như vậy?
Giờ mới có 5 ngày.
"Thành, thành công rồi sao?"
Lão Phùng không dám nhìn sắc mặt của Lâm Thiên Thành, ông ta tin gia chủ lúc này, suy nghĩ trong lòng giống với ông ta.
Sợ nghe thấy giọng của Vương Bác Thần.
Đả kích người ta là một chuyện, mấu chốt điều này đại biểu, Vương Bác Thần muốn lượng lớn tài nguyên.
"Bác trai, ông Phùng, hai người sao thế?"
Vương Bác Thần tỏ vẻ kinh ngạc, giả bộ dáng vẻ không hiểu.
Trên thực tế anh căn bản không tiêu tốn nhiều tài nguyên như vậy, nhiều nhất 1 tháng này đã sử dụng tài nguyên giá trị 3 triệu tỷ, số còn lại anh nuốt riêng.
"Ha ha, ha ha ha, Thần à, cháu thật sự thành công rồi ư? Hiện nay đã tới Linh Đài Cảnh?"
Lâm Thiên Thành lập tức thay đổi sắc mặt, chỉ là hai tay giấu ở sau lưng vẫn đang run rẩy.
"Phải, bác trai"
Nói xong, Vương Bác Thần mặt mày bất mãn nhìn sang lão Phùng, nói: "5 ngày trước cháu sắp dung hợp thành công 5 thần tàng, cháu tìm ông Phùng đòi tài nguyên, không ngờ đã 5 ngày cũng không đưa tới."
Linh Đài Cảnh lại chia ra thành Thiên Đài Cảnh và Dung Hồn Cảnh.
Dung hợp thành công 5 thần tàng, sau khi luyện hóa thành đăng thiên đài thì là Thiên Đài Cảnh.
Dung Hồn Cảnh là dung hợp ngũ linh ẩn dưỡng trong 5 thần tàng, hóa thành thần hồn.
Lão Phùng mặt mày ngại ngùng, không biết nên giải thích như nào.
Ông ta đâu ngờ, thời gian 5 ngày ngắn ngủi thì Vương Bác Thần đã thành công dung hợp 5 thần tàng chứ?
Ngược lại Lâm Thiên Thành giải thích thay cho lão Phùng một câu: "Cháu cũng đừng trách ông Phùng, mấy ngày nay bác sắp xếp ông ấy đi làm việc, ngược lại là sơ xuất của bác"
Nói đến đây, Lâm Thiên Thành đau đầu hỏi: "Vậy lần này cháu muốn bao nhiêu? Vẫn là 6 triệu tỷ sao?"
Vương Bác Thần nói rất nghiêm túc: "Bác trai, cháu cảm thấy lần này cháu phải bế quan nửa tháng, nửa tháng này, cháu có thể ngũ linh hợp nhất, luyện ra thần hồn. Đạt tới Linh Đài Cảnh viên mãn. Vậy nên lần này bác cho cháu tài nguyên khoảng 30 triệu tỷ thì cháu không làm phiền ông Phùng nữa, cũng có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian."
Vẻ mặt của Vương Bác Thần rất chân thành, dáng vẻ rất vô tội.
"30 triệu tỷ? Không phải là 6 triệu tỷ sao?"
Lão Phùng chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, suýt nữa ngã ra đất.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!