Vương Bác Thần nắm chặt tay lại, lạnh lùng nói: "Hắc Tôn giả, tôi sẽ đích thân giết chết ông ta!"
Sau đó, Vương Bác Thần lại hỏi: "Chị vẫn luôn quan tâm đến tôi, vậy chị biết bao nhiêu về chuyện của vợ tôi Triệu Thanh Hà?"
Giọng điệu của Triệu Thiên Thiên trở nên nghiêm túc nói: "Chuyện của Triệu Thanh Hà, tôi cảm thấy bây giờ cậu vẫn không nên biết thì tốt hơn, biết rồi sẽ không có gì tốt với cậu."
Vương Bác Thần nhìn chằm chằm vào cô ta: "Nói đi, đến nước này rồi, không có gì có thể dọa được tôi."
Triệu Thiên Thiên biết, với tính cách của Vương Bác Thần, nếu như không làm rõ chuyện này, sợ là sẽ không chịu để yên.
Cô ta nheo mắt lại nói: "Triệu Thanh Hà, linh hồn không còn toàn vẹn, giống như bị phân hồn. Tôi nghi ngờ cô ấy là phân hồn của người nào đó chuyển thế. Cô ấy biến mất là vì nguy cơ của cậu kích thích cô ấy, khiến cô ấy tỉnh lại trước. Sau đó, bị cơ thể chính triệu hồi về. Chuyện của cô ấy liên quan đến tầng thứ thần linh, có thể sẽ còn mạnh hơn, cấp độ kia không phải là thứ mà chúng ta có thể tưởng tượng được!"
Triệu Thiên Thiên không chút khách khí nói: "Nói một câu không được hay lắm, mấy người chúng ta ở trong mắt cấp độ kia còn không bằng con giun con dế, nhiều nhất chỉ là một hạt bụi! Vậy nên, chuyện của cô ấy bây giờ tốt nhất cậu đừng đi nghe ngóng, nếu như cậu có thể thành thần, có thể đi đến cấp độ cao hơn, có lẽ sẽ còn có cơ hội gặp lại. Nhưng nếu như cậu không đi đến được bước đó, thì hãy quên cô ấy đi."
Vương Bác Thần trầm tư, không nói gì.
Trong lòng anh có một vài suy đoán, có thể kiểm chứng bằng lời nói của Triệu Thiên Thiên.
Nhưng, anh sao có thể quên đi Thanh Hà?
Cô ấy là vợ của anh, là mẹ của con anh.
Sao có thể quên được!
"Tôi sẽ tìm thấy cô ấy!"
Vương Bác Thần khẽ nói, kìm nén nỗi đau khổ ở trong lòng.
Anh hận thực lực của bản thân mình quá thấp, nếu không Thanh Hà sẽ không xảy ra chuyện.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!