Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 963 

 

 Đương nhiên Khương Vọng sẽ không trực tiếp đồng ý, chỉ hỏi: “Chuyện gì?” 

 “Tiểu đồng chính là đồng tử đón khách của Vân Đỉnh Tiên Cung, bởi vì quá nhỏ yếu nên không bị chú ý, sau đó mới có thể thoát thân từ trận tai họa lớn kia… Lúc này, người bị đè trên Trì Vân Sơn kia chính là người chuyển thế của tiểu đồng. Bao năm qua đi, hắn vẫn luôn truy tìm Vân Đỉnh Tiên Cung ở trong luân hồi. Ban đầu là để tìm về vinh quang cho Vân Đỉnh Tiên Cung, sau đó vì nhiều lần chuyển thế, ký ức ngày càng ít đi, giờ đã không nhớ rõ những cái này, chỉ là chấp niệm của hắn vẫn còn đó, một đời lại một đời đi tìm Vân Đỉnh Tiên Cung. Từ đó tích tụ không biết bao nhiêu sự không cam lòng, khiến cho hắn hoàn toàn không có cách nào đối diện với sự thất bại. Mà bản thân hắn lại không biết cái này. Vô số năm tháng qua đi, hắn đều bị chìm trong bóng mờ của Vân Đỉnh Tiên Cung, chưa từng chân chính sống cuộc đời của mình.” 

 Bạch Y đạo đồng nói tiếp: “Tiểu đồng không cầu ngài tha thứ cho sự mạo phạm của hắn, chỉ xin ngài để cho hắn chết trong sự tin phục. Không được để hắn mang theo sự không cam lòng đi tới kiếp sau nữa.” 

 Trong lòng Khương Vọng cũng có chút cảm thông, tàn ảnh mà Bạch Y đạo đồng lưu lại ở quá khứ cũng không hề biết mình đã chuyển thế luân hồi bao nhiêu kiếp. Sự phấn đấu liên tục suốt bao nhiêu năm tháng nhưng cuối cùng lại là mơ mộng hão huyền, thật sự nói lên sự tàn khốc của vận mệnh. 

 Chỉ là bây giờ, người là cá thị ta là dao thớt, để cho Vân Du Ông chết thì đúng là dễ dàng, nhưng để cho gã chết trong sự tin phục thì lại rất khó. 

 Bạch Y đạo đồng cũng không cho hắn thời gian để suy xét, lúc này bóng người trên Ký Thần Bia đã nhạt dần rồi biến mất. 

 Cuối cùng chỉ để câu tràn đầy hối tiếc… 

 “Thời cơ khôi phục Vân Đỉnh Tiên Cung ở trên người hắn…” 

 Loại người như Đấu Miễn, có lẽ sẽ không sợ chết, nhưng chắc chắn là không muốn chết. 

 Gia thế hắn ta hiển hách, tiền đồ rộng lớn, có tương lai vô cùng bao la. 

 Kiến nghị của Khương Vọng không phải là điều gì nhục nhã với hắn ta, vốn dĩ sự sống chết của hắn ta rất có giá trị. 

 Chết không phải cam đảm nhất thời, chết đi là tổn thất to lớn của Đấu gia. 

 Thậm chí, trong chiến tranh các quốc, bên chiến bại đưa tiền chuộc quý tộc bên mình bị bắt làm tù binh về, cũng là việc khá thường gặp. 

 Thiên Dã Đao hơi cong lên, Đấu Miễn nhìn Khương Vọng, trực tiếp ra giá: "Một trăm vạn viên Đạo Nguyên Thạch, mua mạng này của ta. Cái giá này đã vô cùng công bằng, đương nhiên ta đây có giá hơn, nhưng trong thời gian ngắn ta có thể kiếm được bấy nhiêu đó." 

 Một trăm vạn viên Đạo Nguyên Thạch, đương nhiên là khoản giá không nhỏ. Theo giá của Khai Mạch Đan bậc Giáp trên thị trường, có thể mua được đến 100 viên! 

 Đấu Miễn thật biết báo giá, tiền tệ của tu hành giới, 100 viên Đạo Nguyên Thạch bằng với một viên Vạn Nguyên Thạch, 100 viên Vạn Nguyên Thạch bằng với một viên Nguyên Thạch. 

 Nhưng hắn ta không có báo 10.000 viên Nguyên Thạch, mà dùng Đạo Nguyên Thạch, tiền tệ cơ bản nhất tu hành giới để tính, dùng số lượng cực lớn là một trăm vạn đánh vào tâm lý của Khương Vọng. 

 Hơn nữa giá này quá hợp lý, vừa đúng lúc khiến Đấu Miễn bị thiệt một khoảng lớn, nhưng lại không đến mức không thể gượng dậy nổi. Nếu Khương Vọng không định đắc tội Đấu Miễn quá sâu, thì cái giá này đã rất hợp lý. 

 Có một điểm rất rõ ràng là, Khương Vọng định thả người, biểu hiện bản thân đã không muốn quá đắc tội Đấu thị. Hắn đã quyết định thả Đấu Miễn mà lại còn khiến Đấu Miễn ôm đại hận, vậy thì quá ngu ngốc. 

 Khương Vọng chưa từng thấy nhiều Đạo Nguyên Thạch như vậy, đương nhiên không thể nào không chấn động, nhưng hắn chỉ lắc đầu: "Ta không muốn Đạo Nguyên Thạch." 

 Sắc mặt Đấu Miễn hơi khó xem: "Ta đã rất có thành ý, ngươi có thể hỏi Diệp cô nương xem giá hợp lý hay không. Nếu ngươi muốn bí truyền của Đấu thị ta, vậy thực sự không cần mở miệng. Đấu Miễn đi sai một nước cờ, nhưng không đến nỗi chút khí phách này cũng không còn." 

 Diệp Thanh Vũ gật nhẹ đầu, tỏ ý Đấu Miễn ra giá đúng là có lòng thành. Loại người như Đấu Miễn, đương nhiên không thiển cận đến mức đang mua mạng mà còn mặc cả, chút tiền có thể tiết kiệm đó, căn bản k so không bằng với sự nguy hiểm nhà hắn ta đang phải chịu, giá hắn ta báo ra chính là giá thị trường. 

 Diệp Thanh Vũ tỏ thái độ là vì sợ Khương Vọng không hiểu tình hình thị trường. Ý muốn bảo nếu hắn không muốn giết người, muốn kiếm một khoản, thì cái giá này đã gần như là cực hạn. 

 "Ta rất tôn trọng sự vinh vang của Đấu thị, cũng tin tưởng khí phách của ngươi. Cho nên ta chắc chắn sẽ không nói muốn bí truyền của Đấu thị các ngươi." 

 Khương Vọng dùng ngữ khí êm dịu đáp lại một câu trước, rồi mới nói: "Ta chỉ là không cảm thấy quá hứng thú với Đạo Nguyên Thạch." 

 Lời nói ra miệng, tự hắn cũng cảm thấy câu nói này hơi khoa trương, nhanh chóng vào chuyện chính: "Ta muốn Linh Không Điện." 

 "Ngươi biết để thu phục Linh Không Điện, ta đầu tư bao nhiêu không? Kinh doanh lên một thế lực như vậy có giá trị đến mức nào, ngươi biết rõ chứ?" Đấu Miễn cầm đao, cười khẩy: "Nếu ta thật sự cho ngươi Linh Không Điện, ngươi dám thả ta đi sao?" 

 Ý của hắn ta rất rõ ràng, việc nhường Linh Không Điện đối với hắn mà nói là tổn thất thương căn động cốt. Nếu thật sự làm vậy, hắn ta không thể nào không hận Khương Vọng, Khương Vọng cũng không thể yên tâm thả hắn ta đi. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!