Chương 973
Khương Vọng vốn định như sơn phỉ quá cảnh, vớt một mớ rồi đi. Gom hết những thứ đáng giá đi, để lại Linh Không Điện tự sinh tự diệt. Nhưng Linh Không Điện quá “Khó coi”, ngược lại làm hắn sửa lại chủ ý. Bởi vì đa số giá trị của Linh Không Điện đều không thể di chuyện, vớt một mớ rồi bỏ đi cũng hoàn toàn không có lời.
Dù sao đã lấy được thu hoạch mong muốn, Khương Vọng quyết định tiện tay hạ xuống một quân cờ để thăm dò, để Linh Không Điện tự phát triển một thời gian, nhìn xem có được kết quả gì.
Thành công được thì tốt, không thể thì cũng không có tổn thất quá lớn gì.
Bản thân hắn chắc chắn sẽ không ở lâu tại Thành Quốc, vậy thì chuyện xây dựng Linh Không Điện cần người khác làm theo ý chí của hắn là được rồi.
Hiện tại trong Linh Không Điện, trừ Ngụy Bá Phương và Gia Cát Tuấn ra thì hắn không có lựa chọn nào khác.
Tuy rằng Gia Cát Tuấn cũng được đề bạt lên chức vụ trưởng lão, nhưng chung quy hắn ta chỉ có tu vi Đằng Long Cảnh, hoàn toàn không có khả năng đàn áp những người còn lại. Nếu hắn ta leo lên chức đó thì chết cũng không biết chết như thế nào.
Bởi vậy chức vị đại diện cho Điện chủ chỉ có thể là Ngụy Bá Phương đảm nhận.
Thu phục Gia Cát Tuấn trước, dùng hắn ta làm một quân cờ giám sát chế hành, đại diện bản nhân hắn ở lại Linh Không Điện.
“Gia Cát trưởng lão.” Khương Vọng đã tính toán xong, lập tức quay qua hỏi: “Ngươi có nguyện nhậm chức giám sát, lúc bổn tọa không có mặt, ngươi sẽ khống chế hướng đi của tông môn vì bổn tọa không?”
Gia Cát Tuấn thật cẩn thận mà liếc nhìn Ngụy Bá Phương một cái, nói trắng ra thì chức vụ này chính là vì để kiềm chế Ngụy Bá Phương, nhưng hắn ta cũng không có tự tin có thể giám sát được Ngụy Bá Phương.
Nhưng, chột dạ thì chột dạ, hắn ta cũng hiểu rõ quyền lực địa vị hiện tại của mình đến từ nơi nào.
Trung thành, hoặc có thể nói là cố gắng biểu hiện ra trung thành, là ưu thế duy nhất của hắn ta, cũng là lựa chọn duy nhất.
“Thuộc hạ nguyện ý máu chảy đầu rơi vì Điện chủ.” Hắn ta cung kính trả lời: “Chẳng qua bổn tông đã có trưởng lão phụ trách giám sát, chính là tam tịch trưởng lão.”
Linh Không Điện có tổng cộng năm trưởng lão, Chung Cầm chết nên bị xoá tên, Ngụy Bá Phương từ thứ tịch tiến lên thủ tịch. Gia Cát Tuấn vừa trở thành trưởng lão, thực lực lại có chênh lệch, tất nhiên ngồi ở ghế cuối cùng.
Khương Vọng mang đầy thâm ý mà nhìn hắn ta một cái: “Hiện tại ngươi chính là tam tịch trưởng lão rồi.”
Gia Cát Tuấn vội vàng bái: “Nguyện quên mình phục vụ cho Điện chủ!”
Khương Vọng xua xua tay: “Ta không nhìn các ngươi nói cái gì, chỉ nhìn các ngươi làm cái gì.”
Tầm mắt của hắn đảo qua trên người Ngụy Bá Phương, lại trở lại Gia Cát Tuấn, đưa qua đi một ngọc thiêm: “Ta ban thưởng bộ ‘Linh Diệt Quyển’ này cho ngươi, mong ngươi sớm ngày gõ mở Nội Phủ. Nếu ngươi thật sự gia tăng thực lực lên tương xứng với thân phận thì người khác không còn lời gì để nói nữa.”
‘Linh Diệt Quyển’ là một trong ba bộ công pháp có thể nối thẳng lên Ngoại Lâu do Truyền Công Điện lưu trữ, không phải là thứ Gia Cát Tuấn Đằng Long Cảnh có khả năng tiếp xúc. Có thể nói sau khi tu thành bộ công pháp này, hắn mới có thể xem như trưởng lão danh xứng với thực.
Gia Cát Tuấn tiếp nhận ‘Linh Diệt Quyển’, cặp mắt tam giác gian trá kia lập tức chảy ra nước mắt, hắn ta nức nở nói: “Sinh ta là cha mẹ, người hiểu ta là Điện chủ! Cả đời Gia Cát Tuấn này bị người ta xem thường, chỉ có Điện chủ thiệt tình đối đãi. Từ nay về sau mạng này thuộc về Điện chủ!”
Khương Vọng cũng không biết mấy giọt nước mắt này của hắn ta có mấy phần chân thành, nhưng hắn cũng không để ý. Ngược lại còn lấy ra một cái đai ngọc rồi đưa cho Ngụy Bá Phương: “Ta thấy y quan của Ngụy trưởng lão đơn giản, nghĩ là người mộc mạc, không biết pháp khí này có hợp tâm ý ngươi hay không?”
Tất nhiên Ngụy Bá Phương lại tung ra một loạt những câu nói mang ơn đội nghĩa.
Sau khi Ngụy Bá Phương đưa ra hứa hẹn, Khương Vọng vẫn chưa lập tức đáp ứng vị trí cho ông ta, mà là an bài cho Gia Cát Tuấn trước, đây là cảnh cáo nho nhỏ dành cho Ngụy Bá Phương, để ông ta biết quyền lực địa vị của mình là do ai ban thưởng.
Về sau Gia Cát Tuấn chính là đôi mắt của hắn, nhưng đồng thời cũng cùng chung vinh quang với Ngụy Bá Phương. Ngụy Bá Phương không chỉ không thể chống lại Gia Cát Tuấn, ngược lại còn phải ủng hộ, phải giúp Gia Cát Tuấn dựng quyền uy lên.
Một loạt an bài này có thể thành công hay không, có hữu hiệu hay không, cần thời gian để kiểm nghiệm. Bản thân Khương Vọng cũng không nắm chắc bao nhiêu.
Ngụy Bá Phương và Gia Cát Tuấn đều không phải nhân vật dễ dàng khống chế.
Nhưng đây cũng chỉ là một nước cờ tiện tay đánh ra mà thôi.
Bất kể ‘Linh Diệt Quyển’ hay là pháp khí đai ngọc, đều là thứ của Linh Không Điện, Khương Vọng vốn cũng không quá để ý, chỉ muốn mượn hoa hiến phật, hắn cũng không đau lòng gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!