- Vô sỉ? Xem ra ngươi còn chưa giác ngộ về một sát thủ?
Độc Cô Trường Dật mặt coi thường, ánh mắt tà dị quét về phía sau Huyết Yêu Nhiêu, lại nhìn về phía Huyết Vô Tuyệt nói:
- Là ngươi tự sát, hay là để ta động thủ?
Độc Cô Trường Dật ngửa mặt lên trời cười to, ý tứ hắn rất rõ ràng, ngươi nếu không tự sát, ta liền giết Huyết Yêu Nhiêu.
- Đại Ca, đi đi, bọn hắn không giết chết được ta.
Huyết Yêu Nhiêu hét lớn, trong mắt nàng cũng không có bất kỳ sợ hãi nào, chỉ có một chút không buông bỏ.
- Giết không chết ngươi?
Độc Cô Trường Dật khịt mũi coi thường, một bàn tay đánh vào trên mặt Huyết Yêu Nhiêu.
- Độc Cô Trường Dật, ngươi nhớ kỹ cho ta, nếu ta không chặt được tay ngươi, thề không làm người.
Huyết Yêu Nhiêu phẫn nộ nói, khuôn mặt lạnh lẽo băng giá.
- Ba!
Lại một tiếng vang giòn, một tay khác của Độc Cô Trường Dật đánh vào một bên mặt khác của Huyết Yêu Nhiêu. Trên khuôn mặt vốn trắng nõn, in hằn lên dấu hai bàn tay.
- Chặt tay ta, chỉ bằng ngươi? Trước giờ nghe nói Huyết Yêu Nhiêu ngươi trời sinh tính phóng đãng, hôm nay được gặp, ngược lại thật khiến ta thất vọng, bằng không ta còn thực sự muốn nếm thử tư vị phóng đãng của ngươi.
Độc Cô Trường Dật liếm liếm bờ môi.
- A! Ngươi sẽ chết rất thảm rất thảm.
Huyết Yêu Nhiêu con ngươi lạnh lẽo tới cực điểm, một cỗ khí thế như có như không từ trên người nàng nở rộ ra.
- Tiểu Muội, đừng!
Cảm nhận được khí tức trên người Huyết Yêu Nhiêu, Huyết Vô Tuyệt lập tức kêu to.
- Ân?
Độc Cô Trường Dật lông mày nhíu lại, nhìn thấy Huyết Yêu Nhiêu tản mát ra khí tức như có như không, hắn lập tức lại cười lên:
- Bị phong ấn tu vi, còn có thể phản kháng, ngược lại có chút thú vị, dạng này chơi sẽ có tình hơn nhiều.
- Huyết Vô Tuyệt, ngươi nên cảm thấy may mắn, Độc Cô Trường Dật ta sẽ trở thành em rể ngươi, ngươi đã không nguyện ý tự sát, ta liền biểu diễn cho ngươi một chút?
Nói xong câu đó, Độc Cô Trường Dật đi về phía Huyết Yêu Nhiêu, trong mắt nồng đậm vẻ dâm tà.
Nhìn thấy Độc Cô Trường Dật đi về phía mình, con ngươi Huyết Yêu Nhiêu lạnh lẽo lại cười lên, cười vô cùng buồn bã.
- Quả nhiên trời sinh tính phóng đãng, thấy ta muốn sủng hạnh ngươi, trong lòng rất vui vẻ đúng không.
Độc Cô Trường Dật cười gằn nói, thật sự là khí tức trên người Huyết Yêu Nhiêu quá yếu ớt, căn bản không để vào mắt hắn.
- Ta cười ngươi sắp chết mà không biết.
Ngữ khí Huyết Yêu Nhiêu ngày càng lạnh, nhiệt độ bốn phía hạ thấp mấy độ.
Giờ phút này Huyết Yêu Nhiêu lạnh lùng diễm lệ vô cùng, cùng Yêu Nhiêu yêu kiều lúc trước, hoàn toàn như là hai người.
- Đáng tiếc, ta vẫn không đợi được ngươi, lần trước như thế, lần này cũng vậy, có lẽ chúng ta thực sự là hữu duyên vô phận.
Huyết Yêu Nhiêu buồn bã cười một tiếng, sau đó nhìn về phía Huyết Vô Tuyệt nơi xa nói:
- Ca ca, nếu như ta chết, đừng nói cho hắn biết.
- Tiểu Muội.
Huyết Vô Tuyệt biến sắc.
Ong ong ~
Cũng đúng lúc này, từng đạo huyết sắc quang mang từ đỉnh đầu Huyết Yêu Nhiêu nở rộ ra, ngưng tụ thành từng đoá hoa như máu tươi, chói lọi, yêu nhiêu như đang phóng thích sinh mệnh xán lạn cùng phương hoa cuối cùng.