Nghe áo xám lão giả nói, trong lòng Thiên Hương Bà Bà vui vẻ, nàng ước gì Tiêu Phàm chết, đáng tiếc chính nàng làm không được, chỉ có thể đem hi vọng ký thác trên người áo xám lão giả.
Nhìn chăm chú Tiêu Phàm, Thiên Hương Bà Bà thầm nói:
- Xem ra độc dược trên tờ giấy kia không có tác dụng đối với hắn, Lôi gia, đừng khiến ta thất vọng.
Bên ngoài một ngọn núi cao trong cổ lâm, Diệp Lâm Trần một bộ áo bào trắng đứng sừng sững trong đó, nhàn nhạt nhìn phía xa. Đột nhiên đôi mắt cũng hơi hơi rung động một cái, chậm chạp nói:
- Một kiếm chém giết hơn hai mươi Chiến Hoàng cảnh, vì sao hắn bên trong Chiến Hồn Điện chỉ kiên trì thời gian một nén nhang?
Diệp Lâm Trần cũng vì thực lực Tiêu Phàm cảm thấy kinh ngạc, chỉ là hắn càng thêm không hiểu, thực lực Tiêu Phàm dạng này, không nói bên trong Chiến Hồn Điện chờ đủ một canh giờ, nhưng khẳng định không chỉ là một nén nhang chứ.
Rất nhanh Diệp Lâm Trần liền khôi phục bình tĩnh, lần nữa nhìn chiến đấu phía xa.
- Nên đến các ngươi.
Tiêu Phàm tay cầm Tu La Kiếm, nhe răng cười nhìn năm người còn lại tựa như vừa mới g**t ch*t hơn hai mươi người Lôi gia chỉ là làm một việc không có ý nghĩa.
Ngũ đại cường giả Chiến Đế đối diện toàn thân khẽ run, đối mặt một Chiến Hoàng cảnh bọn hắn còn chưa bao giờ sợ hãi, hiện tại là lần thứ nhất.
- Giết hắn, một Chiến Hoàng cảnh mà thôi, năm người chúng ta còn giết không được hắn hay sao?
Trong đó một cường giả Chiến Đế lấy lại tinh thần, một đạo kiếm khí ẩn chứa Lôi Điện Ý Chí gào thét đánh xuống, kiếm cương mấy chục trượng đem hư không đều một phân thành hai.
- Giết, giết, giết!
Mặt khác bốn cường giả Chiến Đế cảnh khác cũng đồng thời xuất thủ, Ngũ Đại Chiến Đế liên thủ, Lôi Điện Ý Chí đáng sợ tập trung cùng một chỗ, khiến Hồn Lực thể nội Tiêu Phàm xao động vô cùng, thiếu chút nữa thì phá thể mà ra.
Nói đến cùng hắn vẫn chỉ là Chiến Hoàng cảnh, đối mặt năm cường giả Chiến Đế, áp lực hắn chịu cũng rất lớn, nếu đổi lại một người khác đoán chừng cũng sớm đã bị Lôi Điện Ý Chí nghiền ép chết.
- Chiến Đế cảnh rất mạnh à, cũng không phải chưa có giết qua!
Tiêu Phàm nghiến răng nghiến lợi nhìn năm người đối diện, khóe miệng hiện ra một tia khinh thường, sau đó hít sâu một cái nói:
- Không sai biệt lắm.
Sau một khắc, Hồn Lực cuồn cuộn hướng về bốn phương tám hướng dập dờn ra, một cỗ lực lượng cuồng bạo từ trên người Tiêu Phàm bộc phát ra, giống như hồng thủy vỡ đê, uy thế ngập trời.
Ngay sau đó, thiên địa linh khí bốn phía mãnh liệt mà tới, tất cả đều rót vào bên trong thể nội Tiêu Phàm, sau lưng hắn thoáng hiện một đạo bóng đen to lớn, giương nanh múa vuốt, cuồng bá vô biên, lạnh lẽo đến cực điểm.
- Đây là Chiến Hồn gì?
Trong đó một Chiến Đế cảnh không khỏi run lên một cái.
- Nhanh g**t ch*t hắn, hắn chuẩn bị đột phá Chiến Đế cảnh!
Nơi xa đột nhiên truyền đến thanh âm gầm thét Thiên Hương Bà Bà, bọn hắn còn không biết Tiêu Phàm đến cùng đáng sợ đến cỡ nào.
Nhưng Thiên Hương Bà Bà rất rõ ràng, Tiêu Phàm Chiến Hoàng cảnh liền có thể g**t ch*t Lôi Vũ, nếu để cho hắn đột phá Chiến Đế cảnh sẽ đáng sợ đến thế nào đây?
Đám người Lôi gia mặc dù thập phần khó chịu Thiên Hương Bà Bà vênh mặt hất hàm sai khiến, nhưng bọn hắn cũng cảm nhận được lực lượng đáng sợ trên người Tiêu Phàm.
Cỗ lực lượng này đủ để uy h**p tính mạng bọn họ.
Người chưa đến, Lôi Điện Ý Chí đã công kích tới, quanh thân Tiêu Phàm trải rộng từng đạo Lôi Đình Chi Lực, không ngừng oanh kích vào Tiêu Phàm, quanh thân Tiêu Phàm hào quang rực rỡ vô cùng, giống như một mặt trời thu nhỏ.
Đồng thời, năm người cũng nhao nhao triệu hồi ra Chiến Hồn, uy lực lần nữa tăng nhiều, đừng nói một Chiến Hoàng cảnh, dù là một Chiến Đế cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc có thể chịu được.
Không thể không nói, Ngũ Đại Chiến Đế cường giả Lôi Đình Chi Lực thật đúng là vô cùng đáng sợ, thân thể Tiêu Phàm đều kịch liệt run rẩy, tựa như tùy thời đều tiếp nhận không được.
- Tiêu Phàm, thực lực ngươi đủ để tự ngạo, đáng tiếc ngươi phải chết!
Nơi xa, Thiên Hương Bà Bà kích động hét lớn.
Trạng thái Tiêu Phàm căn bản kiên trì không bao lâu, cũng không cần nàng xuất thủ, nếu như Tiêu Phàm chỉ có thực lực dạng này, chờ đợi hắn chỉ có tử vong.