Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Thần Võ Thiên Tôn (Vô Thượng Sát Thần - Tu La Đại Thần Đế) - Tiêu Thần (FULL)

Đúng lúc này, một cỗ Hồn Lực bàng bạc ba động xông thẳng tứ phương, ầm một tiếng, vị trí gian phòng Tiêu Phàm cùng Lôi Hạo bỗng nổ tung, hóa thành vô số mảnh gỗ vụn bay lả tả trên không trung.

Đám Bàn Tử dọa kêu to một tiếng, tất cả đều lui về sau mấy bước, đề phòng nhìn Lôi Cửu.

Lôi Cửu thần sắc lạnh lùng, một bộ xem kịch vui bộ dáng, trong lòng cười lạnh nói:

- Tiêu Phàm, muốn trách thì trách ngươi quá không coi ai ra gì, không biết thế gia đáng sợ, hôm nay, không chỉ ngươi muốn chết, chút bằng hữu của ngươi cũng đều phải chết.

Ý nghĩ vừa dứt, hơn mười đạo lưu quang đột nhiên từ đằng xa bay vụt tới, trong nháy mắt xuất hiện ở bốn phía tiểu viện, đem tiểu viện vây chật như nêm cối.

- Tiêu Phàm ở chỗ này?

Một đạo thanh âm băng lãnh vang lên, cầm đầu là một nam tử trung niên áo bào đen chừng năm mươi tuổi, mặt chữ điền, sắc mặt lạnh lùng, đầu đội lông công quan, trong lúc vô hình tản mát ra một cỗ khí thế cường đại, cùng Lôi Cửu so sánh cũng không yếu bao nhiêu.

Đám người Bàn Tử nghe vậy, sầm mặt lại, Lôi Cửu đều không tìm bọn hắn gây phiền phức, lại có người xa lạ tìm tới cửa.

- Ta ở chỗ này!

Không đợi Bàn Tử bọn hắn mở miệng, bên trong phế tích, một đạo thân ảnh chật vật đi ra, không biết còn tưởng rằng hắn trải qua một trận chiến kinh thế.

- Tiêu Phàm, ngươi có biết tội của ngươi không!

Trung niên hắc bào nam tử quát lạnh một tiếng, từ trên cao quan sát Tiêu Phàm, tựa như coi thường một con kiến hôi.

Cùng lúc đó, sau lưng nam tử trung niên là mười mấy người tỏa ra một cỗ sát khí cường đại, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.

- Không biết.

Thần sắc Tiêu Phàm thập phần bình tĩnh, nhưng trong lòng thì vô cùng băng lãnh, hắn rất muốn nhìn những người này qua một lúc sẽ lộ ra cái sắc mặt xấu xí gì.

- Không biết? Qua một lúc nhìn ngươi làm sao còn mạnh miệng! Ngay cả Cửu Tiêu Thương Hội Cửu Phẩm Linh Dược cũng dám trộm, nói đi, ngươi muốn chết như thế nào!

Nam tử trung niên còn chưa mở miệng, một thanh niên mặc bạch sắc áo giáp bên cạnh hắn quát chói tai một tiếng, rất có một tư thế ra tay đánh nhau.

Nghe vậy, sắc mặt đám người Bàn Tử biến đổi lớn, bọn hắn đều biết rõ Tử Vận Long Hoàng Tham trên tay Tiêu Phàm, nếu như Cửu Tiêu Thương Hội quả thực là muốn trách cứ Tiêu Phàm, Tiêu Phàm tuyệt đối đào thoát không được.

- Trộm Cửu Tiêu Thương Hội Cửu Phẩm Linh Dược ngươi?

Thần sắc Tiêu Phàm thập phần bình tĩnh, đột nhiên cười lên:

- Ngươi nói ta trộm linh dược, chứng cớ đâu?

- Chứng cứ? Tử Vận Long Hoàng Tham trên người ngươi chính là chứng cứ, đem ngươi Hồn Giới trên người cầm ra, có Tử Vận Long Hoàng Tham hay không, xem xét liền biết.

Thanh niên bạch sắc áo giáp quát lạnh nói.

Cùng lúc đó, mấy cỗ Chiến Đế Ý Chí lao thẳng tới Tiêu Phàm mà đến, Tiêu Phàm thân thể hơi hơi chấn động, nếu như không phải Tu La Ý Chí đã đột phá Nhị Trọng, hắn thật đúng là không thể chịu đựng.

- Hồn Giới chính là vật dụng riêng của ta, ta nếu không giao thì sao?

Tiêu Phàm thần sắc cũng biến thành băng lạnh.

- Cái này không phải do ngươi!

Thanh niên bạch sắc áo giáp quát lạnh một tiếng.

- Cửu Tiêu Thương Hội đều làm việc như thế sao? Thật đúng là bá đạo, ta còn nói là các ngươi biển thủ đây, có bản sự đem Hồn Giới các ngươi cũng giao ra cho ta dò xét?

Tiêu Phàm mảy may không sợ, một bộ tính trước kỹ càng.

- Hừ, đã ngươi không muốn giao, vậy liền giết ngươi, chúng ta tự tìm chứng cứ!

Thanh niên bạch sắc áo giáp không nghĩ tới Tiêu Phàm khó chơi như thế, bất quá, hắn biết rõ nội tình Tiêu Phàm, một kẻ ngoại lai mà thôi, giết thì như thế nào?

Lập tức hắn giơ tay vung lên, một tu sĩ Chiến Đế cảnh hóa thành một vệt sáng hướng Tiêu Phàm đánh tới, người chưa đến Chiến Đế Ý Chí đáng sợ đã xông thẳng đến Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm đứng ở đó, không gió mà bay, tóc đen dày đặc trong gió bay lên, mắt thấy tu sĩ Chiến Đế cảnh tiếp cận, Tiêu Phàm rốt cục động.

- Lại còn dám trốn?!

Thanh niên bạch sắc áo giáp lạnh lùng cười một tiếng, nhưng mà sau một khắc, hắn trên mặt tiếu dung trong nháy mắt ngưng kết lại.

- Chết!

Một tiếng quát nhẹ vang lên, chỉ thấy một đạo bạch sắc thiểm quang từ vị trí Tiêu Phàm gào thét mà ra, tốc độ nhanh vô cùng, thế như bôn lôi.

Lúc đám người kịp phản ứng, không trung một đạo huyết kiếm bay vụt, ngay sau đó cường giả Chiến Đế truyền ra một tiếng hét thảm, đầu người lăn xuống trong không trung.

Hắn vẫn trợn to hai mắt, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin được, đó là thân thể hắn sao? Hắn đã chết?

Bang! Trường kiếm vào vỏ, Tiêu Phàm vẫn đứng ở đó, thần sắc thập phần bình tĩnh, không hề bận tâm, trường bào màu đen không tiêm nhiễm một giọt máu.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!