Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Thần Võ Thiên Tôn (Vô Thượng Sát Thần - Tu La Đại Thần Đế) - Tiêu Thần (FULL)

Quan trọng nhất là, Tiêu Phàm ngoại trừ y phục rách nát một chút ra, cũng không có bất kỳ điều gì khác lạ.

Nói cách khác, Tiêu Phàm cường ngạnh chống lại một kích của Ngô Thánh Tri mà lại không chết.

- Ngươi tại sao lại không sao?

Ngô Thánh Tri kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, còn kinh ngạc hơn những người khác.

Một kích vừa rồi, đừng nói Chiến Đế sơ kỳ, cho dù là Chiến Đế hậu kỳ, không chết cũng tàn phế, huống chi là một Chiến Đế sơ kỳ chứ?

Nhưng bộ dáng của Tiêu Phàm cũng không hề giống xảy ra chuyện gì.

- Bởi vì ngươi quá yếu.

Tiêu Phàm mặt coi thường, nhưng trong lòng hắn rất trầm trọng, huyết dịch gần như sôi trào, lục phủ ngũ tạng đảo lộn, thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi.

May mà Vô Tận Chiến Quyết lặng yên vận chuyển, lập tức đem loại cuồng bạo trong máu kia áp chế, chỉ một chút nữa sức mạnh của Tu La Huyết Mạch liền vận chuyển lại.

- Chiến Đế đỉnh phong, so với Chiến Đế hậu kỳ còn cường đại hơn rất nhiều, chí ít cũng gấp mười.

Tiêu Phàm hít sâu một cái, thầm nghĩ trong lòng:

- Không biết lúc ấy Ngô Thánh Tri bộc phát ra sức mạnh gì, mà khiến cho mình không có bất kỳ sức phản kháng gì.

- Ta quá yếu?

Ngô Thánh Tri cười giận dữ, bản thân đường đường là Chiến Đế đỉnh phong, lại bị một tên Chiến Đế tiền kỳ nói quá yếu, đây quả thực quá buồn cười.

Nhưng mà nghĩ lại, bản thân đường đường là Chiến Đế đỉnh phong, một kích tất sát đến một tên Chiến Đế tiền kỳ cũng không giết nổ, trên một phương diện nào đó, cũng quả thực là quá yếu.

- Cha, thay ta báo thù! Giết hắn!

Nơi xa, Ngô Minh phẫn nộ gào thét, hắn nằm trên mặt đất, trong hốc mắt trào ra hai hàng huyết lệ, hai mắt bị móc, nhìn qua có chút giật mình.

- Xoẹt!

Một tiếng kêu to, chỉ thấy một đạo kim sắc lưu quang xẹt qua chân trời, khi tới chỗ Ngô Minh, kim sắc lưu quang bỗng thay đổi, chui vào trong thân thể Ngô Minh.

Kim sắc hỏa diễm đáng sợ đốt cháy thân thể Ngô Minh, trong miệng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, hắn ra sức giãy dụa, thế nhưng lại bị một mũi tên ghim chặt trên mặt đất, không thể động đậy.

- Cứu ~ ta ~

Trong miệng Ngô Minh phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, hữu khí vô lực, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng vậy.

- Ranh con, ta xé xác các ngươi!

Ngô Thánh Tri phẫn nộ gào thét, nhiều lần liên tiếp nhìn thấy nhi tử của mình bị người tra tấn, sao hắn có thể chịu đựng được.

- Dù sao hắn còn sống cũng chỉ là một phế nhân, ta cho hắn chết một cách thống khoái, ngươi nên cảm tạ ta mới đúng.

Đúng lúc này, Quan Tiểu Thất đứng cách Tiêu Phàm không xa nhàn nhạt nói ra một câu.

Rất hiển nhiên, mũi tên vừa rồi đúng là do hắn b*n r*, dù biết rõ không phải đối thủ của Ngô Thánh Tri, Quan Tiểu Thất vẫn đứng về phía Tiêu Phàm.

Đám người nghe vậy, khóe miệng giật một cái, oán thầm một trận, ngươi nếu là một tiễn bắn chết Ngô Minh cũng liền thôi đi, nhưng một tiễn này không g**t ch*t hắn, ngươi không phải cho hắn chết một cách thống khoái, mà là khiến hắn sống không bằng chết.

- Xin lỗi, vừa rồi bắn chệch, ta lại bắn thêm một tiễn, lần này nhất định bắn chuẩn, một tiễn g**t ch*t hắn.

Quan Tiểu Thất cũng phát hiện không đúng lắm, lập tức cười ha ha, lần nữa dùng Hồn Lực ngưng tụ thành tiễn, kéo Liệt Nhật Cung.

- A!

Nghe được lời nói của Quan Tiểu Thất, Ngô Thánh Tri cũng không nhịn được nữa, ngửa mặt lên trời gào thét, như là một đầu Hồng Hoang Hung Thú phát cuồng, hai mắt đỏ ngầu như máu, đánh về phía Quan Tiểu Thất.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!