- Oanh!
Một đạo cương phong đáng sợ từ nắm đấm hai người tản ra, khí lãng quay cuồng như đao như kiếm hướng bốn phía b*n r*, đem hư không đều cắt thành hai nửa.
Hồn Lực ba động một làn sóng một làn sóng gào thét, phun trào, tu sĩ xung quanh bị thổi làm ngã trái ngã phải, bên trong sân nhỏ đã không còn hình dáng, bụi bặm đầy trời.
Nắm đấm hai người giằng co tại một chỗ, dưới chân vết nứt hướng về bốn phương tám hướng tràn ngập xuất hiện.
- Ngăn được?
Trong mắt Úy Trì Cuồng Sinh lóe qua vẻ kinh dị, Úy Trì Triều Giải là nhi tử hắn, hắn tự nhiên rất rõ ràng lực lượng Úy Trì Triều Giải.
Cũng chính bởi vì như thế, Úy Trì Cuồng Sinh mới kinh ngạc như vậy, phải biết bằng vào lực lượng mà nói, bên trong Thánh Thành Bát Tuấn cũng chỉ có Chiến Thiên Long cùng Lôi Hạo có thể cùng Úy Trì Triều Giải đối kháng.
Úy Trì Cuồng Sinh rốt cục biết Tiêu Phàm dựa vào cái gì có thể chiến thắng Lôi Hạo, trừ lực lượng ra, Úy Trì Triều Giải tốc độ xa xa không phải đối thủ của hắn.
Vân Khê cũng cực kỳ không được bình tĩnh, lực lượng Tiêu Phàm hắn là lần thứ nhất kiến thức, vậy mà cũng cường đại như thế.
- Công tử chẳng lẽ là quái vật?
Vân Khê đã không cách nào diễn tả sự cường đại của Tiêu Phàm bằng ngôn từ.
- Ngươi cũng không có mạnh như trong truyền thuyết như vậy.
Úy Trì Triều Giải lại cười lên, Tiêu Phàm có thể chiến thắng Lôi Hạo cùng Tô Mạch Hàn, bây giờ lại cùng hắn giằng co không xong, hắn trong lòng không đắc ý là không có khả năng.
- Vậy sao?
Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, hắn mặc dù cũng thừa nhận sức mạnh thân thể Úy Trì Triều Giải rất cường đại, dù sao, hắn đã thi triển Bất Diệt Kim Thân cùng Cửu Phẩm Chiến Kỹ Lưu Tinh Hám Thiên, lại bị Úy Trì Triều Giải ngăn cản.
Nhưng đây không phải thực lực chân chính của Tiêu Phàm, Bất Diệt Kim Thân hắn cũng chưa từng toàn lực thi triển, sau một khắc, thể nội Tiêu Phàm đột nhiên phát ra một trận thanh âm long long, Hồn Hải gào thét, Hồn Lực như hồng lưu dung nhập cánh tay phải.
Úy Trì Triều Giải không thi triển Chiến Hồn, Tiêu Phàm hắn tự nhiên cũng sẽ không dùng Chiến Hồn khi dễ, vừa vặn hắn cũng muốn thử xem một kích toàn lực Bất Diệt Kim Thân uy lực đến cùng là như thế nào.
Oanh!
Hồn Lực khí lãng cuồn cuộn, lực lượng Tiêu Phàm trong nháy mắt gia tăng gấp bội, lực lượng đáng sợ tăng lên, con ngươi Úy Trì Triều Giải co rụt lại, hắn cũng kiệt lực phản kháng.
Nhưng lúc này, cánh tay hắn truyền đến một tiếng thanh âm nứt xương, trong nháy mắt mất đi lực lượng, toàn bộ cánh tay cũng đứt gãy.
Ngay lúc đó, quyền cương Tiêu Phàm theo vào, con ngươi Úy Trì Triều Giải mãnh liệt run rẩy, bộ mặt hắn bị trận gió mãnh liệt ép có chút vặn vẹo.
Thậm chí, hắn đã quên chạy trốn, một quyền này xuống dưới, đầu Úy Trì Triều Giải đoán chừng đều phải nổ tung.
- Hô!
Ra quyền như mãnh hổ xuống núi, hung mãnh vô cùng, thu quyền như hồng lưu dũng lui, bất động như sơn, quyền cương Tiêu Phàm lúc ở gần Úy Trì Triều Giải khoảng một tấc liền dừng lại.
Nơi xa Úy Trì Cuồng Sinh thiếu chút nữa thì xuất thủ, hắn nắm chặt nắm đấm cũng chảy ra mồ hôi, lưng cũng ướt đẫm.
Tiêu Phàm lạnh lùng nhìn Úy Trì Triều Giải một cái, chậm rãi thu hồi chưởng cương, quay người liền hướng vào trong phòng.
Đạt tới cảnh giới bây giờ, sát khí sớm đã có thể thu liễm tự nhiên, nếu như không phải Úy Trì Triều Giải không có chạm tới ranh giới cuối cùng Tiêu Phàm, một quyền kia Tiêu Phàm đã đánh xuống.
Thẳng đến Tiêu Phàm biến mất ở trong tầm mắt mọi người, Úy Trì Triều Giải mới hồi phục tinh thần lại, một màn kia, hắn chú định vĩnh thế khó quên, chỉ thiếu một chút xíu là hắn đã chết.
Nhất là sát ý trên người Tiêu Phàm bộc phát khiến Úy Trì Triều Giải cảm giác toàn thân rét run.
Chín người Chiến Hồn Điện khác trong lòng cũng cảm giác có chút phát lạnh, trước đó bọn hắn còn đối với thực lực Tiêu Phàm tràn ngập hoài nghi, nhưng hiện tại, bọn hắn đối với Tiêu Phàm đã có loại kiêng kị phát ra từ sâu trong linh hồn.
Một quyền chiến bại Úy Trì Triều Giải, dạng thực lực này, cho dù là Thánh Thành Bát Tuấn cũng chưa chắc có mấy người có thể làm đến.
- Cha, qua mấy ngày Nam Vực Đại Bỉ bắt đầu thì kêu ta, ta muốn bế quan mấy ngày.
Úy Trì Triều Giải nhìn Úy Trì Cuồng Sinh một cái, để lại một câu nói liền đạp không rời đi.
Úy Trì Cuồng Sinh hài lòng gật đầu, người trẻ tuổi, thất bại cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là không gượng dậy nổi, hắn đối với đấu chí con trai của hắn rất hài lòng.
Tiêu Phàm rời đi, Úy Trì Cuồng Sinh bất đắc dĩ, mặc dù hắn không biết Tiêu Phàm tại sao không nguyện ý gia nhập Chiến Hồn Điện, nhưng mạnh mẽ hái dưa không ngọt, ép buộc Tiêu Phàm gia nhập không phải phong cách hắn.
- Đoán chừng quay lại sẽ bị tên hỗn đản Giang Thiên Vân kia chế giễu vài ngày.
Úy Trì Cuồng Sinh nhìn gian phòng Tiêu Phàm một cái, liền mang chín người Chiến Hồn Điện rời đi.
Vân Khê, Bàn Tử đám người buông lỏng một hơi, nhất là đám người Bàn Tử, lúc bọn hắn nghe được Úy Trì Triều Giải kêu Úy Trì Cuồng Sinh là cha, bọn hắn bị dọa cho phát sợ.