- Hồn Điêu Thú?
Nghe thấy lời nói Tiêu Phàm, Tô Mạch Huyên kêu lên sợ hãi, ngọc nhan lộ ra vẻ kinh sợ.
- Hồn Điêu Thú? Cái gì là Hồn Điêu Thú?
Vẻ mặt Tô Mạch Hàn lại vô cùng nghi hoặc, hắn nhưng là rất ít thấy tỷ tỷ của hắn thất thố như vậy, chẳng lẽ Hồn Điêu Thú này rất ngưu bức?
Tiêu Phàm hơi ngoài ý muốn, thiên tài đại gia tộc Tô Mạch Hàn vậy mà không biết Hồn Điêu Thú là vật gì, mà Tô Mạch Huyên lại kinh ngạc như thế, hiển nhiên nàng biết Hồn Điêu Thú, nhưng lại chưa thấy qua.
Tô Mạch Huyên cũng biết bản thân có chút thất thố, hít sâu một cái thu liễm tâm thần, nhìn về phía Tiêu Phàm nói:
- Tiêu công tử, ngươi cũng được nghe nói đến Hồn Điêu Thú?
- Nghe nói qua.
Tiêu Phàm gật đầu, nhưng trong lòng thì sững sờ, ta đâu chỉ nghe nói qua, ta còn chính là một tên Hồn Điêu Sư, bằng không mà nói, hắn làm sao có thể nhận ra Hồn Điêu Thú đây.
- Tỷ, đến cùng Hồn Điêu Thú là cái gì?
Tô Mạch Hàn hiếu kỳ hỏi.
- Hồn Điêu Thú là...
Tô Mạch Huyên đem hiểu biết của nàng về Hồn Điêu Thú giảng thuật một bên, Tô Mạch Hàn cùng Vân Khê nghe thập phần nhập thần.
Ngược lại sắc mặt Tiêu Phàm vô cùng bình tĩnh, những sự tình này, hắn đều từ trong miệng Bắc Lão nghe nói qua, hơn nữa bên trong Tu La Truyền Thừa cũng ghi chép một chút tin tức, liên quan tới Hồn Điêu Thú tin tức, hắn biết rõ chỉ so với Tô Mạch Huyên nhiều.
- Hồn Điêu Thú mặc dù lợi hại, nhưng không cần thiết kinh ngạc như thế chứ.
Tô Mạch Hàn nghe xong, một mặt im lặng nói.
- Ta không phải kinh ngạc Hồn Điêu Thú lợi hại cỡ nào, mà là kinh ngạc thế gian này vẫn còn Hồn Điêu Thú, môn thủ nghệ này từ trăm năm trước, sau khi Bắc Thần gia tộc biến mất liền đã thất truyền rồi.
Tô Mạch Huyên lắc lắc đầu nói, trong đôi mắt đẹp lộ ra vẻ tiếc hận.
- Tỷ, ngươi nói là Cổ Tộc Bắc Thần gia tộc?
Thần sắc Tô Mạch Hàn hơi động một chút, có phần hơi kinh ngạc.
Bắc Thần gia tộc hắn tự nhiên nghe nói qua, bất quá cũng vẻn vẹn chỉ là nghe nói qua mà thôi, cũng không biết Bắc Thần gia tộc làm những việc gì.
- Không sai, chính là Cổ Tộc Bắc Thần gia tộc, trăm năm trước Bắc Thần gia tộc đột nhiên biến mất, cùng biến mất còn có tất cả chế tác Khôi Lỗi Thú cùng Hồn Điêu Thú, Chiến Hồn Đại Lục cũng không còn tên Bắc Thần.
Tô Mạch Huyên thở dài nói.
Nói đến đây, Tô Mạch Huyên ngừng lại, lại tiếp tục nói:
- Bất quá cũng có người nói, Bắc Thần gia tộc khả năng phát sinh sự tình ngoài ý muốn, vì bảo tồn thế lực mà phong tộc, cũng không có biến mất, một ngày nào đó sẽ xuất hiện một lần nữa ở trên Chiến Hồn Đại Lục.
Đối với Bắc Thần gia tộc, nội tâm Tô Mạch Huyên duy trì lòng kính sợ, bởi vì nàng biết cho dù là gia chủ Tô gia, cũng không thể cùng Bắc Thần gia tộc so sánh.
- Bắc Thần gia tộc? Bắc Thần?
Trong miệng Tiêu Phàm lẩm bẩm, luôn cảm giác cái tên này rất quen thuộc bộ dáng, đột nhiên, ánh mắt Tiêu Phàm lóe lên, trong lòng ngưng tiếng nói:
- Bắc Thần Phong? Sẽ không trùng hợp như thế chứ!
- Tô cô nương, Bắc Thần gia tộc Thần là cái nào Thần? Có phải là Thần trong từ Thần?
Tiêu Phàm cau mày một cái.
- Không phải, là Thần trong Tinh Thần.