Lô Chiến mỉm cười, hắn không tin lời nói Tiêu Phàm là thật, lại nói:
- Tiểu tử, ngươi thật đúng là vô cùng dũng cảm, ngay cả Lăng Thừa Đạo và Giang Thiên Vân đều dám dánh vào mặt bọn chúng, rất phù hợp khẩu vị của ta.
- Tiền bối tới đây, không phải chỉ nói những lời này đi.
Tiêu Phàm cười khổ một tiếng, nếu như có thể, hắn cũng không nguyện ý đắc tội hai người kia, dù sao đó cũng là nhân vật nắm quyền lực đỉnh phong ở Vô Song Thánh Thành.
Nghe vậy, thần sắc Lô Chiến bỗng nghiêm một chút:
- Ta tới là muốn nói cho ngươi, sau khi Nam Vực Đại Bỉ, lập tức rời khỏi Vô Song Thánh Thành, về phần tiểu tình nhân của ngươi, ta sẽ nghĩ biện pháp thay ngươi mang nàng ra.
- Rời đi?
Tiêu Phàm hoàn toàn trợn tròn mắt, hắn không nghĩ tới Lô Chiến tới đây, lại là bảo hắn rời khỏi nơi này.
Nếu như bản thân cứ như vậy rời đi, há không phải phải hối hận cả đời?
Chờ đã, hắn hình như nói phải dẫn tiểu tình nhân của mình rời đi, chẳng lẽ hắn có thể từ Diệp gia mang Tiểu Ma Nữ đi?
- Không sai, Vô Song Thánh Thành sắp xảy ra chuyện lớn, hậu quả không phải ngươi có thể tiếp nhận, cho dù là sư tôn ngươi và ta cũng rất có thể chôn xương nơi này.
Lô Chiến gật đầu, lời nói không phải rất êm tai, nhưng lại không giống như là đang nói đùa.
- Tiền bối, không biết phát sinh sự tình gì, chẳng lẽ có quan hệ cùng Huyết Lâu?
Sắc mặt Tiêu Phàm cũng âm trầm xuống, Lô Chiến là người Huyết Lâu, nếu như phát sinh sự tình gì, cũng chỉ có quan hệ cùng Huyết Lâu.
Nhưng làm hắn khó mà bình tĩnh là, nếu như ngay cả Túy Ông và Lô Chiến thực lực đều có thể chôn xương ở đây, sự tình có thể liền không phải phiền phức bình thường.
- Gia Cát lão đầu không cho ta cho ngươi biết, bất quá bằng vào hiểu biết những ngày qua đối với ngươi, ngươi hẳn là một người hiểu được tiến thối, nói cho ngươi biết một chút cũng không sao.
Lô Chiến hít sâu một cái nói.
Ngừng lại, trong mắt Lô Chiến lóe lên một tia hung lệ, trầm giọng nói:
- Nửa tháng trước, La Sinh Môn trong vòng một đêm, tất cả cứ điểm trong Tam Vực đều bị Diêm La Phủ công phá. Huyết Lâu cũng chẳng tốt đẹp gì, cứ điểm Huyền Vực cùng Địa Vực toàn bộ bị diệt đi, bây giờ chỉ còn lại Nam Vực, mấy ngày sắp tới, Nam Vực Huyết Lâu cũng rất có thể sẽ luân hãm, từ nay về sau, Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ trên đời khả năng chỉ còn lại một cái Diêm La Phủ!
- Làm sao có thể?
Tiêu Phàm lên tiếng kinh hô, lộ ra vẻ khó tin, thật giống như bị một đạo sấm sét oanh trúng đồng dạng, tin tức này quá kinh người, Tiêu Phàm trong lúc nhất thời không tiếp thu được.
Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ cùng tồn tại thời gian mấy trăm hơn ngàn năm, chế ước lẫn nhau, làm sao đột nhiên liền bị diệt.
Chủ yếu nhất là, trừ Nam Vực ra, mấy vực khác đều chỉ có một Tổ Chức Sát Thủ tồn tại, cứ điểm chỉ có bản thân người nội bộ các Tổ Chức Sát Thủ lớn rõ ràng, Diêm La Phủ muốn trong thời gian ngắn thay thế La Sinh Môn cùng Huyết Lâu, đó là sự tình thập phần gian nan.
Hắn còn nhớ kỹ, lần trước Sát Vương Thí Luyện, Diêm La Phủ cùng La Sinh Môn còn liên thủ ứng phó Huyết Lâu, Huyết Lâu bị diệt Tiêu Phàm còn có thể lý giải, nhưng La Sinh Môn làm sao lại bị Diêm La Phủ diệt đi?
- Tin tức cụ thể ta không rõ ràng, bất quá rất có thể là La Sinh Môn sớm tại mấy chục năm trước đã đầu nhập vào Diêm La Phủ.
Lô Chiến hiển nhiên cũng có chút không tin:
- Về phần Huyết Lâu, lại xuất hiện phản đồ.
- Phản đồ?
Lông mày Tiêu Phàm vặn thành một chữ Xuyên, sát khí băng lãnh từ trên người hắn lặng yên phát ra, hắn ghét nhất chính là phản đồ, người như vậy, cho dù thiên đao vạn quả đều không cảm thấy tàn nhẫn.
- Đúng rồi, lão sư thế nào, Huyết Yêu Nhiêu cùng Huyết Vô Tuyệt thế nào, còn nữa, tiền bối có biết một tiểu nữ hài tên gọi Tiêu Niệm Niệm hay không?
Tiêu Phàm đột nhiên lại nhớ tới cái gì, vội vàng hỏi.
Tất cả những thứ này phát sinh quá nhanh, Tiêu Phàm có chút không biết làm sao, Huyết Lâu một khi bị diệt, về sau trên đời này cũng chỉ có Diêm La Phủ là Tổ Chức Sát Thủ, hắn rất lo lắng an nguy những người này.
- Ta một mực ở tại Vô Song Thánh Thành, sự tình khác ta không rõ ràng.
Lô Chiến lắc đầu, ngẫm lại lại nói:
- Bất quá, lấy tính cách của Gia Cát lão đầu, đoán chừng đã sớm lưu một đường lui cho Huyết Lâu.
- Không được, ta muốn trở về nhìn xem, tiền bối có biết làm sao rời khỏi Vô Song Thánh Thành không.
Tiêu Phàm nâng bước chân chuẩn bị tới phía ngoài chạy đi.