Tiêu Phàm nhìn như tùy ý một chưởng, lại ẩn chứa Tu La Ý Chí cùng Bất Hủ Ý Chí, càng là điều động lực lượng U Linh Chiến Hồn cùng Vô Tận Chiến Hồn, cơ hồ là một kích tất sát.
Khoảng cách gần như vậy dù là Chiến Đế đỉnh phong cũng không có khả năng tránh thoát.
- Ầm ầm!
Vượt quá dự kiến Tiêu Phàm là hắc y nhân không lùi mà tiến, tay hắn buông huyết kiếm trong tay ra, hóa thành chưởng cương hướng thẳng đến Tiêu Phàm.
Hai người chưởng cương đâm vào cùng một chỗ, Hồn Lực đáng sợ ba động quét sạch bốn phương tám hướng. Cũng đúng lúc này, hắc y nhân bỗng nhiên quay người, hướng trong rừng rậm kích xạ đi, nhanh như bôn lôi, thoáng cái liền không có bóng dáng.
Bất quá lấy nhãn lực Tiêu Phàm vẫn như cũ có thể nhìn thấy, cánh tay hắc y nhân đứt gãy, hiển nhiên là bị hắn một chưởng đánh gãy.
- Chiến Đế đỉnh phong? Hắn vậy mà cũng mạnh thế ư?
Thần sắc Tiêu Phàm cứng đờ, lấy bản sự hắn đã gặp qua là không quên được, tự nhiên nhận ra hắc y nhân, lần trước Tiêu Phàm cũng bị hắn đánh lén một lần, chỉ là không thành công mà thôi.
Không nghĩ tới hắn vậy mà đuổi giết tới tận nơi này, đến bên trong Nam Vực Đại Bỉ giết người, coi như g**t ch*t Tiêu Phàm, đoán chừng cũng không người có thể truy xét ra hắn.
Đáng tiếc, người hắn muốn giết là Tiêu Phàm, nếu như không cùng Tiêu Phàm chính diện giao thủ cũng liền thôi, Tiêu Phàm muốn truy tung hắn cũng không dễ dàng.
Nhưng hiện tại, Tiêu Phàm thế nhưng đã bắt được khí tức Hồn Lực của hắn, có Phệ Hồn Huyết Tàm dù hắn ẩn tàng tốt cũng không có khả năng không có bất kỳ dấu vết gì.
Tiêu Phàm đưa tay rút huyết kiếm trên người, một đạo máu tươi b*n r*, thống khổ xuyên tim khiến Tiêu Phàm khắc trong tâm khảm.
Vô luận người này là ai, Tiêu Phàm cũng không tính buông tha hắn, nhất là người này còn là sát thủ của Diêm La Phủ.
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm chân đạp Thiên Lý Đằng Quang Thuật truy xuống dưới, đồng thời nhanh chóng vận chuyển lực lượng Bạch Thạch chữa trị thân thể bị thương, tại thể nội hắn còn có một cỗ lực lượng sát phạt đáng sợ phá hủy thân thể hắn.
Tiêu Phàm vội vàng điều động Vô Tận Chiến Hồn luyện hóa cỗ sát phạt chi lực cường đại, có Bạch Thạch, thời gian mười cái hô hấp, thân thể Tiêu Phàm liền khôi phục như lúc ban đầu.
Hắn trong cổ lâm nhanh chóng xuyên toa, trong lòng cũng thập phần không bình tĩnh:
- Sát thủ này thật đúng là không đơn giản, lại đem khí tức bản thân ẩn nấp đến không lọt mảy may, nếu như không phải trong lỗ chân lông tiêu tán ra một chút khí tức mồ hôi, muốn truy tung hắn thật đúng là rất phiền phức.
Có Phệ Hồn Huyết Tàm, muốn đào thoát khỏi Tiêu Phàm không có dễ dàng như vậy.
Phía sau, Giang U Nguyệt mấy người nhìn chằm chằm ngọc bài trong tay, nhanh chóng ở trên không xuyên toa, bọn hắn cơ hồ không sợ, không có đem Cổ Địa Hồn Thú đặt ở trong lòng.
Mấy ngươi mục tiêu chỉ có một, chính là đuổi kịp Tiêu Phàm.
Chỉ là khiến bọn họ rất ngạc nhiên, phương hướng Tiêu Phàm một mực biến ảo, quả thực là cực kỳ quỷ dị, tựa như biết rõ phía sau có người đuổi giết hắn.
- Không nên, ngọc bài chúng ta có thể ghi chép người trong phạm vi hai mươi dặm, Tiêu Phàm chỉ có thể ghi chép mười dặm, chúng ta một mực cùng hắn duy trì cự ly hơn mười dặm, hắn không nên phát hiện chúng ta mới đúng.
Ánh mắt Đường Phi Yến lấp lóe nói.
- Hừ, hắn nhảy nhót không bao lâu, cho dù vòng thứ nhất giết không chết hắn, vòng thứ hai hắn cũng chạy không được.
Âm thanh Giang U Nguyệt lạnh lùng nói, trong mắt sát khí nặng nề.
Nếu để cho Tiêu Phàm nghe được, nhất định sẽ khịt mũi coi thường, Tiêu Phàm hắn không phải đang tránh né bọn hắn, mà là truy sát sát thủ Diêm La Phủ.
Sau nửa ngày, thân ảnh Tiêu Phàm rốt cục chậm lại, một đạo thân ảnh áo đen tiến vào tầm mắt hắn, hắn nhếch miệng lên một vòng cười lạnh.
- Ngươi trốn được sao?
Tiêu Phàm lạnh lùng nói ra một đạo thanh âm băng hàn, Tu La Thần Dực đột nhiên xuất hiện, cả người giống như một trận cuồng phong phóng ra.
Tốc độ của hắn rất nhanh, nhanh đến Chiến Đế cảnh đỉnh phong đều theo không kịp, trong cổ lâm chỉ lưu lại một đạo huyễn ảnh, liền không gặp thân ảnh Tiêu Phàm.
Khi hắn lúc xuất hiện lần nữa, Tiêu Phàm đã xuất hiện ở bên cạnh hắc y nhân, kiếm trong tay hắn trực tiếp xuyên thủng ngực hắc y nhân, máu tươi chảy ra
- Ngươi!