- Tiêu Phàm, ngươi có gan thì giết ta đi!
Ám Dực nghiến răng nghiến lợi nói, cảm giác bị người khác khống chế khiến hắn vô cùng không thoải mái, còn khó chịu hơn cả so với giết hắn.
Nếu như có thể tự sát, hắn đã sớm kết thúc sinh mệnh mình. Nhưng mà, mỗi khi hắn có suy nghĩ muốn tự vẫn, thân thể hắn liền không nghe theo sai khiến.
- Giết ngươi, đâu có đơn giản như vậy.
Tiêu Phàm khịt mũi coi thường, đối với người muốn giết mình, Tiêu Phàm cho tới bây giờ đều không cảm thấy thương hại chút nào.
Ngừng lại, Tiêu Phàm lại nói:
- Nếu như ngươi không muốn bị ta khống chế, lối thoát duy nhất, chính là cố gắng làm tốt những chuyện ta phân phó, bằng không, ngươi cả đời muốn chết cũng không được.
Ám Dực nghe vậy, không khỏi lạnh run. Tu vi của Tiêu Phàm rõ ràng thấp hơn hắn một tiểu cảnh giới, nhưng lại khiến hắn có chút cảm giác kinh hồn táng đảm.
Nhất là câu nói sau cùng của Tiêu Phàm, khiến hắn có cảm giác đối mặt với Chiến Thánh, loại cảm giác này hắn đã từ rất lâu chưa từng có.
- Hi vọng ngươi nói lời giữ lời.
Ám Dực hít sâu một cái, hắn cũng rốt cục nhìn nhận rõ sự thật.
- Phải rồi, Diêm La Phủ tiến đánh Huyết Lâu là xảy ra chuyện gì vậy, ngươi dù sao cũng là tâm phúc Vô Thường Phán Quan, hẳn là biết chứ?
Tiêu Phàm đột nhiên mở miệng hỏi, ký ức của Ám Dực quá nhiều, cũng cũng không phải là mỗi chuyện của hắn Tiêu Phàm đều biết.
Ám Dực nhíu nhíu mày, trầm ngâm thật lâu, cuối cùng vẫn nói ra:
- Cụ thể ta cũng không biết, chỉ là nghe Vô Thường Phán Quan nói qua hai chữ "Truyền thừa".
- Truyền thừa? Truyền thừa gì mà đủ khiến Diêm La Phủ không chút do dự hủy diệt hai đại Tổ Chức Sát Thủ khác?
Tiêu Phàm cau mày một cái, Ám Dực nhìn Tiêu Phàm với ánh mắt kỳ quái.
- Ngươi không phải nói tới Tu La Truyền Thừa chứ?
Tiêu Phàm cũng không phải người ngu, tự nhiên trong nháy mắt nghĩ đến Tu La Truyền Thừa, có thể khiến cho Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ liều mạng, cũng chỉ có truyền thừa này.
- Có lẽ vậy.
Ám Dực cau mày một cái, trong mắt cũng lóe qua một tia ngưng trọng, trong lòng lại nói:
- Đáng tiếc, xem ra sự nỗ lực của Diêm La Phủ cũng là uổng phí.
Nếu như Tiêu Phàm thực sự là Tu La Điện Điện Chủ, vậy Tu La Điện truyền thừa nhất định là ở trong tay Tiêu Phàm, Diêm La Phủ cố gắng nhiều năm như vậy cũng đều phí công.
- Lần trước Cận Tà không phải đã nói, bọn hắn đã tìm được vị trí Tu La Truyền Thừa à, chẳng lẽ Diêm La Phủ cũng có người phát hiện ra? Huh?
Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm.
Đột nhiên, lông mày Tiêu Phàm nhíu lại, lách mình xuất hiện ở trên cành cây, khoanh chân ngồi ở đó.
- Ám Dực, hộ pháp giúp ta!
Để lại một câu nói, Tiêu Phàm liền thi triển nhất tâm nhị dụng tiến vào trong trạng thái nhập định, sau đó Hồn Lực chìm vào bên trong Hồn Hải.
Ám Dực lặng im nhìn Tiêu Phàm, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, giờ phút này chính là thời điểm tốt nhất để giết Tiêu Phàm, nếu như bỏ lỡ, không biết đến ngày tháng nào mới có thể lấy lại tự do.
Thế nhưng chẳng biết tại sao, ánh mắt Ám Dực nhìn về phía Tiêu Phàm có một tia kiêng kị. Tiêu Phàm dám trắng trợn nhập định như thế, nhất định là có thứ để dựa vào, chỉ cần hắn xuất thủ, Tiêu Phàm nhất định sẽ không chút do dự ứng phó hắn.
Cái chết thì Ám Dực hắn cũng không sợ, nếu như có thể chết, hắn đã sớm tự sát, điều hắn sợ chính là bị Tiêu Phàm tra tấn vô tình.
Hít sâu một cái, Ám Dực đứng tại nguyên chỗ không nhúc nhích, không dám có bất luận tâm tư nào với Tiêu Phàm.
Nhưng mà giờ phút này, Tiêu Phàm lại hoàn toàn không kiêng dè nhiều như vậy, tâm thần nhìn chằm chặp U Linh Chiến Hồn bên trong Hồn Hải, chỉ thấy U Linh Chiến Hồn bộc phát ra khí tức Hồn Lực đáng sợ, hóa thành một tấm lưới lớn bao phủ tới bốn phương tám hướng trong Hồn Hải.
Kim quang vốn sáng chói mắt, Hồn Hải lấp lánh ánh sao, trong nháy mắt vô cùng Hắc Ám, Hồn Lực bên trong Hồn Hải càng như là rồng hút nước, điên cuồng dũng mãnh lao vào trong U Linh Chiến Hồn.
Cùng lúc đó, vị trí vòng xoáy Hồn Lực của U Linh Chiến Hồn cũng bắt đầu điên cuồng tăng vọt, không ngừng khuếch tán, tựa như hắn lại đột phá.
Hiện tại Tiêu Phàm không hề đột phá, vậy chỉ có một nguyên nhân có thể khiến cho U Linh Chiến Hồn tạo thành động tĩnh lớn như thế.
- U Linh Chiến Hồn muốn đột phá?
Tiêu Phàm cao hứng thiếu chút nữa lộ ra ngoài mặt, trong lòng kích động tới cực điểm.