- Huyết Sát!
Tiêu Phàm băng lãnh thốt ra một đạo thanh âm, nói nhiều đều là nói nhảm, đưa tay chém ra một kiếm, bốn phía huyết khí cuồn cuộn gào thét mà tới, một tấm lụa yêu dị tới cực điểm phóng lên tận trời, nửa mảnh thiên khung đều nhuộm thành huyết sắc.
- Lôi Thần Chi Nộ!
Thanh âm Chiến Phong Lôi bá đạo vang lên, một cái kim sắc chưởng cương cùng một kiếm Huyết Sát đâm vào nhau, kiếm khí gào hét giận dữ, chưởng cương bành trướng.
Oanh long long!
Hư không rung động, chỉ thấy kiếm mang Tiêu Phàm vỡ nát, chưởng cương Chiến Phong Lôi vẫn như cũ oanh xuống.
Dù là bây giờ Huyết Sát chi uy đã đạt tới uy lực Chiến Kỹ Cửu Phẩm, nhưng vẫn không phải đối thủ của Chiến Phong Lôi, có thể thấy Chiến Thánh cảnh trung kỳ kh*ng b* như thế nào.
- Một kiếm này đủ để trọng thương Chiến Thánh cảnh sơ kỳ lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Lực, nhưng trước mặt Thiên Địa Chi Thế lại tính được gì đây?
Chiến Phong Lôi một mặt ngạo nghễ, hắn tùy ý một chưởng liền có thể g**t ch*t Chiến Thánh sơ kỳ, Tiêu Phàm có thể so sánh như thế nào?
- Thiên Địa Chi Thế sao?
Tiêu Phàm mị mị hai mắt:
- Chiến Phong Lôi nói không sai, Thiên Địa Chi Thế xác thực cường đại, không phải Thiên Địa Chi Lực có thể so sánh, liền tựa như Hồn Lực công kích, cũng không thể cùng Kiếm Thế, Đao Thế so sánh.
Điểm này Tiêu Phàm đã sớm từ bên trong Tu La Truyền Thừa biết rõ, Chiến Thánh cảnh sơ kỳ lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Lực, Chiến Thánh cảnh trung kỳ lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Thế, mà Chiến Thánh hậu kỳ lại là lĩnh ngộ Thiên Địa Chi Uy.
Cùng những cảnh giới trươc Chiến Thánh dị khúc đồng công, tựa như Chiến Vương lĩnh ngộ Thế, Chiến Hoàng lĩnh ngộ Ý, mà Chiến Đế lĩnh ngộ Ý Chí.
Chỉ bất quá, Chiến Thánh cảnh lĩnh ngộ là Thiên Địa lúc đầu tồn tại, nhân lực tự nhiên cùng Thiên Địa không cách nào chống lại.
Một điểm nữa, đột phá Chiến Thánh trung kỳ làm Thiên Địa Chi Thế dung nhập Lĩnh Vực, uy năng tăng gấp bội, uy lực phát triển không đâu địch nổi.
Mắt thấy chưởng cương sắp tới gần, Tiêu Phàm lại liên tục chém ra mấy kiếm, mỗi một kiếm bên trong đều ẩn chứa Tứ Trọng Tu La Ý Chí cùng Bất Hủ Ý Chí.
Đạo kim sắc chưởng cương rốt cục nổ tung, nhưng Tiêu Phàm cũng sâu sắc cảm nhận được Chiến Thánh cảnh trung kỳ cường đại, so với hắn nghĩ còn muốn đáng sợ hơn.
- Toái Hư!
Đang lúc Tiêu Phàm suy nghĩ, Tiểu Ma Nữ hào không lạc hậu, rất có một phen phu xướng phụ tùy, Hư Không Thần Đằng sợi đằng đầy trời phóng tới Chiến Phong Lôi.
Hư Không Thần Đằng rất quỷ dị, có thể xuyên thủng hư không, tại hư vô bên trong tiến lên, lần nữa toát ra đã bên người mục tiêu, người bình thường căn bản không phòng được.
- Phong!
Cùng lúc đó, Tiểu Ma Nữ lần thứ hai một tiếng quát nhẹ, ánh sáng màu trắng toát ra, từ hậu phương đánh vào phía sau lưng Chiến Phong Lôi.
Oanh một tiếng, Chiến Phong Lôi trực tiếp nổ tung, hóa thành một vệt ánh sáng biến mất.
- Cẩn thận!
Tiêu Phàm kêu to, hắn nhìn thấy một đạo hắc ảnh, từ phía sau Tiểu Ma Nữ bốc lên, đó mới là bản thể Chiến Phong Lôi, vừa nãy chẳng qua là tàn ảnh Chiến Phong Lôi mà thôi.
Hắn lúc này mới phát hiện, bản thân còn xem nhẹ một vấn đề, Chiến Thánh cảnh tốc độ không phải kh*ng b* bình thường, thực lực Tiểu Ma Nữ mặc dù không yếu nhưng tốc độ lại rơi xuống hạ phong.
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm không chút do dự thi triển Tu La Thần Dực, một đôi Huyết Sắc Cốt Sí to lớn từ hai bên bốc ra, hóa thành một đạo thiểm điện nhào về phía Chiến Phong Lôi.
Chiến Phong Lôi chưởng cương như đao, lóe ra Lôi Điện Chi Lực, cùng Tu La Kiếm đâm vào cùng một chỗ, Tiêu Phàm mượn lực ôm Tiểu Ma Nữ cấp tốc lui lại.
- Thật đúng là xem thường ngươi, thậm chí ngay cả Tu La Thần Dực đều tu luyện ra rồi.
Chiến Phong Lôi mị mị hai mắt, vừa nãy Tiêu Phàm bộc phát tốc độ liền hắn đều có chút phát run.
Tiêu Phàm ôm Tiểu Ma Nữ rời khỏi mấy trăm trượng, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, lạnh như băng nhìn Chiến Phong Lôi.