Quỷ Vô Môn nội tâm thập phần không bình tĩnh được, Tiêu Phàm rõ ràng bị ngã vào biển dung nham, làm sao có thể còn sống?
Nhưng người hiện tại đang cùng Tư Không Tàng Kiếm giao phong kia, bọn hắn cũng dám khẳng định là Tiêu Phàm, chẳng lẽ trong biển dung nham cũng có thể tiến vào Tu La Điện?
- Tiêu Phàm?
Lông mày Tư Không Vũ nhíu lại, hắn cũng nhận ra Tiêu Phàm, mặc dù chưa thấy qua chân thân Tiêu Phàm nhưng biết rõ khuôn mặt hắn, dù sao, muốn dùng Hồn Lực miêu tả dung mạo một người là rất dễ dàng.
Chẳng biết tại sao, trong lòng Tư Không Vũ cũng cảm nhận được chút bất an.
Ngay sau đó, hai người ai cũng không hề động, bọn hắn có thể nhìn thấy Tiêu Phàm cùng Tư Không Tàng Kiếm đang đối thoại, Hư Không Cổ Kính mặc dù có thể biểu hiện hình ảnh nhưng không cách nào nghe được thanh âm.
Sau một lát, Tiêu Phàm cùng Tư Không Tàng Kiếm đánh lên, ngay từ đầu nhìn thấy Tiêu Phàm ở vào thế hạ phong.
Nhưng mà không lâu sau đó, Tiêu Phàm trong nháy mắt nghịch chuyển 180 độ, chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, một cước đem Tư Không Tàng Kiếm quất bay, sau đó một cước giẫm trên lồng ngực Tư Không Tàng Kiếm.
Trong miệng Tư Không Tàng Kiếm máu tươi cuồng phún, sắc mặt trong nháy mắt trắng bạch.
- Tiêu Phàm!
Tư Không Tàng Kiếm sát cơ nở rộ, ánh mắt băng lãnh nhìn chằm chặp hình ảnh kia:
- Ngươi nếu dám giết con ta, ta nhất định diệt cả nhà ngươi.
- Tư Không Vũ, Diêm La Phủ ta mặc dù ăn thua thiệt, bất quá có vẻ như con trai của ngươi cũng chẳng tốt đẹp gì.
Tử Thần Phán Quan lạnh lùng cười một tiếng, trong giọng nói tràn ngập ý trào phúng.
- Các ngươi đều đáng chết!
Tư Không Vũ con ngươi băng lãnh, một cỗ khí thế đáng sợ từ trên người hắn mãnh liệt cuộn trào ra, hắn thu hồi Hư Không Cổ Kính, đột nhiên cung kính hướng về chân trời một xá:
- Cung thỉnh Điện Chủ đại nhân.
Không đúng, nói cho đúng là hướng về Hư Không Cổ Kính một xá.
Nghe thấy Tư Không Vũ nói, bọn Quỷ Vô Môn hít một hơi lạnh, người có thể làm cho Tư Không Vũ cung kính như thế, hơn nữa hắn còn xưng là Điện Chủ đại nhân, trừ người kia còn có thể là ai?
Ong ong ~
Hư Không Cổ Kính đột nhiên tỏa ra dị dạng quang hoa, từng đạo gợn sóng nhanh chóng khuếch tán, hư không Lôi Vân giăng đầy tựa như vỡ ra một đường vết rách.
Nơi đó thất thải quang mang bay lên, sáng chói vô cùng, đâm vào người căn bản không mở hai mắt ra được, hư không có vô số Hồn Văn lưu chuyển, quả thực là thập phần kỳ dị.
Cái kia càng lúc càng lớn, tựa như xây dựng một đầu Hư Vô Thông Đạo, bên trong một cỗ Lôi Điện Chi Lực đáng sợ mãnh liệt cuộn trào ra, thời gian chớp mắt, hư không liền bị vô tận Lôi Điện bao phủ.
- Hư Không Giới Trận! Nhanh hủy nó!
Quỷ Vô Môn nhận ra Hư Vô Thông Đạo, chính là dùng để truyền tống Hư Không Giới Trận.
Cảm nhận được cỗ Lôi Điện Chi Lực cuồng bá, Quỷ Vô Môn liền biết rõ người đến là ai, trừ Điện Chủ Chiến Thần Điện trong truyền thuyết trong thiên hạ còn có ai đáng sợ như thế, vẻn vẹn khí tức liền ép bọn hắn không ra hơi.
Vừa dứt lời, đám người nhao nhao đạp không mà lên, bọn hắn cũng biết rõ Hư Không Giới Trận sẽ mang đến hậu quả gì, một khi Điện Chủ Chiến Thần Điện xuất hiện ở nơi này, bọn hắn hẳn phải chết là không nghi ngờ.
- Muốn hủy diệt Hư Không Giới Trận? Chờ Điện Chủ đại nhân giáng lâm, các ngươi đều phải chết.
Tư Không Vũ mặt coi thường, đây chính là thứ hắn ỷ vào lớn nhất.
Nguyên bản hắn còn muốn hảo hảo tra tấn Quỷ Vô Môn bọn hắn, nhưng mà hiện tại con trai của hắn đang bị Tiêu Phàm giẫm dưới chân, tùy thời đều nguy hiểm đến tính mạng, hắn cũng quản không được nhiều như vậy.
Hắn rất muốn hiện tại liền xông vào Tu La Bí Cảnh, nhưng nhiệm vụ Điện Chủ Chiến Thần Điện không hoàn thành, hắn nào dám tự tiện rời đi.
Chỉ có giết những người này, hoàn thành nhiệm vụ Điện Chủ Chiến Thần Điện, hắn mới có thể tiến nhập bên trong Tu La Bí Cảnh.
Tư Không Vũ cầm Hư Không Cổ Kính trong tay đứng lơ lửng trên không, lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn Quỷ Vô Môn, chỉ cần Hư Không Cổ Kính trong tay, bọn hắn sẽ không làm gì được Hư Không Giới Trận.
Cũng ở nơi này lúc này, Tiêu Phàm bên trong Tu La Bí Cảnh thần sắc băng lãnh nhìn Tư Không Tàng Kiếm, mặt coi thường nói: