Diệp Phàm lạnh lùng hét lên với Dao Cơ, đối phương dứt khoát đáp lại: "Đươc!"
Thế là hắn đến thẳng thế giới mẹ mình bị bao vây dưới sự chỉ dẫn của Dao Cơ. Lúc này một trận chiến lớn đang diễn ra trong thế giới nào đó của Chư Thiên Vạn Giới.
Hai bên của trận chiến chính là Tần Ngọc Khanh đối đầu với một nhóm cường giả thánh nhân đến từ các tông môn, thánh địa và gia tộc lớn. Tất cả những người bọn họ đều là cường giả trên cảnh giới thánh tướng, người nào cũng thi triển đủ loại thuật pháp, thần thông và sức mạnh pháp tắc tấn công về phía bà ấy.
Thực lực của Tần Ngọc Khanh sau một năm cũng tiến bộ cực kỳ nhanh, bà ấy đã đạt đến cảnh giới thánh vương. Khi phát huy sức chiến đấu thực sự của mình, bà ấy có thể sánh ngang với cường giả cấp bậc thánh hoàng.
Nhưng lúc này trên người Tần Ngọc Khanh đã đầy rẫy vết thương, hơi thở yếu ớt, xem ra đã bị thương vô cùng nghiêm trọng, hơn nữa không chỉ có một vết thương mà còn tích tụ rất nhiều vết thương khác.
Trong suốt một năm nay, Tần Ngọc Khanh đã bị bao vây đuổi giết bởi các thế lực khác nhau. Bà ấy luôn ẩn núp khắp nơi, ngay sau khi bà ấy đột phá đến cảnh giới thánh vương lại bất ngờ bị lộ tung tích, dẫn đến việc bị cả đám cường giả này vây giết.
Tần Ngọc Khanh liều mạng thoát khỏi vòng vây của đám người này và chạy đến nơi này, trên người đã chồng chất đủ loại vết thương, thậm chí còn chẳng có thời gian cho bà ấy nghỉ ngơi dưỡng thương.
Rầm ầm ầm !!!
Không lâu sau, một loạt tiếng nổ vang lên, hơn một nửa bầu trời đã bị sức mạnh khủng khiếp của bọn họ thổi bay. Lúc này, cả người Tần Ngọc Khanh cũng bị thổi lùi ra sau, bà ấy khẽ rên một tiếng và hộc ra ngụm máu, sắc mặt tái nhợt, sức lực gần như cạn kiệt.
Suốt dọc đường bà ấy không biết đã chiến đấu với bao nhiêu thánh nhân, dù nhờ có Thất Khiếu Linh Lung Thể có thể không ngừng hấp thụ năng lượng của đất trời nhưng cũng không theo kịp tốc độ tiêu hao. Hơn nữa bởi vì vết thương trên người mà sức chiến đấu của bà ấy ngày càng yếu đi, cuối cùng bà ấy bị áp đảo về số lượng mà bị đánh đến hộc máu, dần dần mất đi sức chiến đấu.
“Cô cả nhà họ Tần, ngươi cảm thấy hôm nay ngươi có thể chạy thoát à?"
"Hãy ngoan ngoãn giao trái tim Thất Khiếu Linh Lung ra đi!"
"Đúng vậy, mau giao trái tim Thất Khiếu Linh Lung ra, còn không thì chết!"
Các cường giả đồng loạt kêu là.
“Ha ha, chẳng lẽ ta giao ra thì không phải chết nữa à?"
“Nếu giao hoặc không giao đều phải chết, vậy tại sao ta phải giao ra?" Tần Ngọc Khanh lạnh lùng nói.
Soạt soạt soạt !!!
Vẻ mặt của các cường giả này lập tức tối sầm lại, tất cả bọn họ đều lao về phía Tần Ngọc Khanh muốn tự mình ra tay cướp lấy trái tim Thất Khiếu Linh Lung.
Oành !!!
Ngay vào lúc này, chín luồng ánh sáng nhanh chóng bắn về phía đám cường giả kia, vẻ mặt bọn họ lập tức thay đổi, ai nấy cũng dùng hết sức chống đỡ chín luồng sáng kia. Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cả đám cường giả đang tấn công Tấn Ngọc Khanh đều bị đánh bay ra ngoài, kẻ nào cũng hộc ra máu tươi.
Sở Cửu Ca chợt xuất hiện tại nơi này, chín mảnh ngọc trắng tinh toát ra ánh sáng thần thánh và thuần khiết lơ lửng trước mặt cô.
“Ngươi là kẻ nào?"
Những cường giả kia đồng loạt hét lên, trong mắt từng người đều tràn ngập vẻ giận dữ. Tần Ngọc Khanh nhìn thấy cô gái trẻ tuổi trước mặt, ánh mắt cũng lóe lên vẻ kinh ngạc.
"Kẻ nào không sợ chết thì mau đi lên một bước cho ta!"
Sở Cửu Ca gần giọng quát lên với vẻ mặt lạnh tanh, trên người toát ra khí thế đáng sợ.
Thánh tướng thất phẩm ư?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!