Ngay lập tức, đòn tấn công của Tu La đã giáng xuống người gã thanh niên, từ trong cơ thể gã cũng trực tiếp bộc phát ra một luồng lực lượng như núi gào biển thét
Luồng lực lượng này quá mạnh, hủy thiên diệt địa, vượt qua phạm vi mà vị diện này có thể chịu đựng. Lập tức, toàn bộ vị diện cấp cao đều run rẩy, tinh không dường như đã bắt đầu sup đổ vỡ nát, một cảnh tượng tận thế của vị diện.
Ở trong Hư Vô Giới, khi luồng lực lượng trong cơ thể gã thanh niên bộc phát ra, đã đánh bay Tu La ra ngoài.
Phụt!
Thân hình Tu La đập mạnh lại nguyên hình, thổ huyết không ngừng.
"May mà có luồng lực lượng hộ thể này của cha, suýt nữa bổn thiếu gia toi đời
rồi!"
"Nếu chết ở cái tinh hệ rác rưởi này, vậy thì thật sự quá mất mặt ê chề."
Giờ phút này, gã thanh niên hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên hàn quang.
Soạt!
Ngay sau đó, hai mắt gã thanh niên quét về phía Tu La, trong mắt lóe lên sát khí nồng đậm. Gã đi về phía đối phương, đến trước mặt Tu La quát: "Con kiến hôi chết tiệt, dám đối địch với bổn thiếu gia, đúng là tự không lượng sức, hôm nay bổn thiếu gia sẽ cho ông nếm thử thủ đoạn của ta."
Gã thanh niên nói xong định ra tay với Tu La, để cho ông ấy sống không bằng chết, trút mối hận trong lòng.
Nhưng Diệp Phàm khẽ động, chắn trước mặt gã thanh niên, lạnh lùng nhìn đối phương: "Không được động vào Tứ sư phụ của tao."
"Tên nhóc, chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn cản ta?"
"Cút!"
Gã thanh niên nhìn Diệp Phàm khinh thường nói. Gã vung một chưởng về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm thôi động Thiên Đế Kiếm và tháp Thương Khung toàn lực chống đỡ, nhưng người hắn vẫn bị đánh bay ra sau, miệng thổ huyết, nửa quỳ trên đất.
"Không chịu nổi một đòn!"
Gã thanh niên khinh thường nói, định tiếp tục ra tay với Tu La. Nhưng Diệp Phàm lại cố nén đau đớn, lại một lần nữa xông tới, chắn trước mặt đối phương, không cho gã làm hại Tứ sư phụ dù chỉ một ngón tay
"Xem ra ngươi thật sự muốn chết."
"Vậy ta sẽ chiều theo ý cho ngươi."
Sắc mặt gã thanh niên trầm xuống, trong mắt lóe lên hàn quang nhìn chẳm chẳm Diệp Phàm, ga đang định ra tay giết chết Diệp Phàm ngay tức khắc.
“Không."
Tu La gầm lên giận dữ, hai mắt đỏ ngầu, định gượng người dậy ngăn cản. Nhưng đã quá muộn, một chưởng của gã thanh niên đã giáng thẳng xuống người Diệp Phàm. Lực lượng ngập trời thông qua lòng bàn tay gã, xông vào cơ thể Diệp Phàm, muốn đánh nát hắn.
Âm !!!
Khi lực lượng của gã thanh niên xông vào cơ thể Diệp Phàm, lập tức truyền ra một tiếng nổ vang.
Con Diep Pham lại cam nhan đuoc mot luong hơi tho tử vong manh liệt.
Rắc!
Đột nhiên, trong cơ thể Diệp Phàm truyền ra một tiếng gãy vỡ.
Âm !!!
Đi kèm với tiếng gãy vỡ vang lên, máu trong cơ thể Diệp Phàm trong nháy mắt sôi trào. Một luồng uy thế huyết mạch kinh người từ trong cơ thể hắn cuốn ra khuếch tán ra toàn bộ chư thiên.
Phụt !!!
Ngay tại chỗ, gã thanh niên phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay thẳng ra xa mấy vạn mét, rơi xuống đất vẫn không ngừng thổ huyết, xương cốt cả người gãy vỡ hơn phân nửa, có thể nói là chịu sự tổn thương nặng nề chưa từng có.
Mà giờ phút này, toàn bộ vị diện cấp cao, thậm chí cả vị diện cấp trung và vị diện cấp thấp đều bị luồng uy thế huyết mạch bộc phát từ trên người Diệp Phàm bao phủ.