Không được!
Quân Bất Lạc biết lời nói của Ninh Dạ đã ứng nghiệm, quả nhiên Phong Trung Túc và Ma Hải Thọ đã xuất thủ.
Quân Bất Lạc vội vàng kêu lên: “Kinh Trường Dạ, ngươi không phải đối thủ của chúng ta, còn không mau thối lui?”
Kinh Trường Dạ cười ha hả: “Quân Bất Lạc, ngươi tưởng ta mù chắc? Sân sau của nhà ngươi bốc lửa rồi kìa, ha ha. Nếu ngươi không quay lại cứu viện, e là chẳng còn Vạn Cổ liễu nữa đâu. Hay cho tên Phong Trung Túc, Ma Hải Thọ, dám dùng lão phu để giương đông kích tây. Nhưng như vậy cũng được, xem ra lão phu còn có cơ hội đối với nơi này! Ha ha ha ha!”
Quân Bất Lạc nghe hắn nói vậy, vừa tức vừa gấp.
Ninh Dạ đã kêu lên: “Đông sứ, ngài mang Lý Trường Hồng, Triệu Hàn Thi trở lại cứu viện, nơi này giao cho chúng ta!”
Quân Bất Lạc biết Ninh Dạ nói không sai, chỉ có hắn và ba vệ binh mới thật sự phát huy được tác dụng của Hắc Bạch đại trận, cũng chỉ tốc độ của hắn mới có thể chạy tới ngay lập tức, quan trọng nhất là tầm quan trọng của Vạn Cổ liễu vượt xa khe hở Ma Vực.
Xét thấy ‘trách nhiệm’ bên khe hở Ma Vực đã có thể thoái thác, thật ra chuyện bên này đã không còn quan trọng, vì vậy Quân Bất Lạc lựa chọn bảo vệ Vạn Cố liễu.
Quân Bất Lạc không do dự nữa, hét lớn: “Nơi này giao cho các ngươi, Trường Hồng, Hàn Thi, đi theo ta, về bảo vệ Vạn Cổ liễu trước đã!”
Thân hình hắn lóe lên, đã mang theo Lý Trường Hồng và Triệu Hàn Thi biến mất không thấy đâu.
Thấy Quân Bất Lạc rời khỏi, Kinh Trường Dạ đắc ý cười ha hả, đang định lấy Tử Giới châu và thả Luyện Ngục viêm ma ra, bên tai lại nghe thấy âm thanh, hơi sửng sốt nhưng vẫn chọn cách tin tưởng, tiếp tục giằng co.
————————————————————
Thấy Quân Bất Lạc đi khỏi, Kinh Trường Dạ không thi triển Tử Giới châu và Luyện Ngục viêm ma, Ninh Dạ thở phào một hơi.
Do Bách An Đồ bức cung, Ninh Dạ bị ép phát động sớm, rất nhiều kế hoạch bị nhiễu loạn, nhưng không có nghĩa là y từ bỏ kế hoạch của bản thân, chỉ có thể điều chỉnh lại theo thời cơ, còn tiếp đó kế hoạch được điều chỉnh có thành công hay không, phải xem Kinh Trường Dạ có nghe lời hay không.
Nhưng rất may mắn, theo tình hình trước mắt, Kinh Trường Dạ vẫn khá ‘nghe lời’.
Nếu Kinh Trường Dạ đã nghe lời, tiếp theo phải xem Liệt Không Thiên Yêu ‘có nghe lời hay không’.
Một khắc sau, Ninh Dạ kêu lên: “Chư vị tiếp tục chiến đấu, Ninh Dạ phải đi trước một bước.”
Ngay khi lên tiếng, y đánh mắt cho Điền Viễn Trung.
Điền Viễn Trung đang xen lẫn trong đám bí vệ vương triều, âm thầm mò cá dưới sự che chở của Cố Phong Hiên, thấy Ninh Dạ ra hiệu, trong lòng ngầm hiểu, lập tức tóm lấy y kêu lên: “Sao Ninh sứ lại vội vàng rời khỏi?”
Ninh Dạ ‘ra sức’ giãy dụa nhưng không giãy ra được, tức tới mức mắng lớn: “Điền Viễn Trung, ngươi chỉ là một môn chủ nho nhỏ mà Đông sứ mời tới trợ giúp, dám can thiệp vào chuyện của ta à?”
Điền Viễn Trung không hề khách khí, giọng nói vang dội: “Tuy chúng ta là môn phái nhỏ nhưng đang dốc sức chiến đấu vì Hắc Bạch thần cung, Ninh sứ thân là người của Hắc Bạch thần cung nhưng không giao phó gì đã bỏ đi, đúng là không còn gì để nói!”
Ninh Dạ ‘bất đắc dĩ’ thở dài nói: “Văn Ngưng đang ngộ đạo trong Vạn Cố liễu, bọn Phong Trung Túc quyết tâm phá hủy Vạn Cố liễu, chắc chắn sẽ dốc toàn lực xuất thủ với nơi đó. Văn Ngưng đang gặp nguy hiểm!”
Nghe y nói vậy, Liệt Không Thiên Yêu biến sắc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!