Giống như ban đầu ở Vu hồn mộ gặp Thiên Công cơ quan vậy.
Có chút chức nghiệp, cho dù không có Trận Pháp sư nổi danh, thế nhưng đồ vật mà bọn họ chế tạo ra lại không yếu nhược so với trận pháp một chút nào.
Bằng không cũng không có khả năng tự lập môn hộ, truyền thừa không biết bao lâu mà không suy kiệt.
“Có lẽ có đồ vật gì đó ảnh hưởng tới thần trí, đồng thời lại duy trì tình trạng lạnh, nóng giao hòa trong gian phòng này. Như vậy mới có thể khiến cho người ta có ảo giác chân thực như thế!”
Không phải trận pháp, nhưng có thể sinh ra huyễn cảnh chân thật như vậy, thậm chí còn khiến cho linh hồn và thân thể người ta không nhận biết ra được. Hẳn phải có bảo vật gì hoặc là lực lượng đặc thù gì đó duy trì. Nó giống như trận pháp cần linh khí để khởi động vậy.
“Thiếu hụt!”
Sau khi hiểu rõ chuyện gì xảy ra, tinh thần trở lại thân thể, ngón tay dọc theo bức tường trong băng hỏa phòng, cẩn thận s* s**ng một vòng.
Thời gian không dài, một quyển sách đã xuất hiện ở trong óc hắn.
“Thì ra là thế...”
Nhìn nội dung bên trong xong, khẽ mỉm cười, Trương Huyền đã hiểu được.
“Nguyên Hỏa Băng Nguyên, đầu tiên phải có nguyên hỏa, sau đó còn phải có băng nguyên. Làm cho cả hai dung hợp thì mới có thể sinh ra hiện tượng kỳ quái như thế... Dựa theo phương vị, hẳn là ở đây!”
Đo đạc trong phòng một hồi, đi tới một chỗ góc, đồng thời dựa theo mấy cái phương vị, liên tục điểm ra mấy lần.
Răng rắc!
Nương theo âm thanh cơ quan mở ra vang lên, một cái lỗ thủng đã xuất hiện ở trước mắt hắn.
Là một cái hố sâu đen kịt không đáy, không biết sâu bao nhiêu.
“Đi xuống xem một chút!”
Người khác đối mặt với cái hố không biết sâu cạn loại này, coi như muốn xuống bên dưới cũng làm không được. Thế nhưng hắn là người mang Hồng Trần Đạp Thiên bộ, có thể bay đi, cho nên không sợ một chút nào.
Thân thể nhảy lên rồi nhảy thẳng xuống phía dưới. Sau khi nhảy xuống được một đoạn thời gian hắn lập tức phi hành một lần, làm dịu tốc độ, cũng không tiêu hao quá lớn. Sau khi hạ xuống được mấy ngàn mét, lúc này chân hắn mới đạp vào mặt đất, rơi xuống trên mặt đất.
Đây là một lòng đất rộng rãi, cực kỳ rộng rãi, không nhìn thấy tận cùng. Ngay phía trước là một cái đầm nước không lớn, đường kính chỉ có chừng hai mét. Thế nhưng lại giống như Thái Cực Âm Dương ngư, một nửa chảy xuôi dung nham nóng hổi, một nửa là hàn băng nổi lơ lửng.
Linh khí chung quanh dưới sự dẫn động của nó hoạt động mạnh mười phần, trước đó linh khí ở trong cung điện rất không tệ. Thế nhưng so với nơi này, lại kém không chỉ mấy lần.
“Chẳng lẽ đây chính là Âm Dương đầm?”
Trong lòng hắn khẽ động.
Đây sẽ không phải là Âm Dương đầm đó chứ?
Nếu như không phải, tại sao có thể có đồ vật quái dị như vậy, Âm Dương tương sinh, nóng lạnh giao hòa?
Nhưng... Nếu như đúng thì làm sao có thể nhỏ như vậy?
Đường kính hai mét, đoán chừng chỉ có một người có thể đi vào, hai người thì có vẻ hơi chật chội.
Dù sao, tu luyện không phải là ngâm trong bồn tắm. Nếu như không có tin tưởng tuyệt đối thì không có khả năng ở dưới khoảng cách gần như thế xuống mà an tâm tĩnh tu.
Âm Dương đầm, nếu chỉ lớn như thế, như vậy Băng Nguyên cung c*̃ng không có khả năng nổi danh như vậy.
Bồi dưỡng ra vô số đệ tử tu luyện Âm Dương, hơn nữa thực lực lại còn không kém.
“Nhìn xem chuyện gì...”
Đi tới trước mặt, bàn tay nhẹ nhàng đụng một cái với đầm nước.
Sưu!
Thư tịch lập tức xuất hiện ở trong óc hắn.
“Mẫu thủy của Nguyên Hỏa Băng Nguyên, người Băng Nguyên cung dùng phương pháp đặc thù để phong bế địa mạch, tạo ra nguyên hỏa. Sau đó lại dung hợp vật chất đặc thù như【 băng nguyên 】mà thành, rất làthưa thớt. Thiếu sót: 1, cần chuyên gia duy trì, nếu không sẽ rất dễ dàng bị hủy hoại...”
Phía trên viết đầy nội dung lít nha lít nhít.
Nhìn xong ghi chép ở bên trên thư tịch.
“Quả nhiên không phải là Âm Dương đầm... Còn tưởng rằng tìm được a!”
Khẽ lắc đầu.
Hắn còn tưởng rằng trực tiếp tìm được Âm Dương đầm, hiện tại xem ra quả nhiên không có đơn giản như vậy. Âm Dương đầm là thứ quan trọng nhất của Băng Nguyên cung, làm sao có thể tuỳ tiện để cho hắn tìm được, hơn nữa còn tiến vào bên trong mà không có người trấn giữ?
Căn cứ vào miêu tả của Thiên Đạo thư viện, đồ vật này gọi là 【mẫu thủy Nguyên Hỏa Băng Nguyên】, là thứ do người Băng Nguyên cung phong bế dung nham của địa mạch, từ đó tạo ra nguyên hỏa, phối hợp với 【 băng nguyên 】 mà thành.
Còn băng nguyên là cái gì, vốn hắn tưởng rằng nó bình thường, giống như băng tuyết vùng quê. Thế nhưng hiện tại xem ra, nhất định là cùng loại với nguyên hỏa, là một loại đồ vật đặc thù.
Đây là xưng hô với loại vật phẩm có băng thuộc tính đặc thù.
“Trước đó Khang đường chủ đã nói nơi này vốn là núi lửa, về sau biến thành chỗ băng tuyết bao phủ... Nguyên nhân hẳn là ở chỗ này.”
Trên đường tới đây, Khang đường chủ đã từng giới thiệu qua, rất kỹ càng.
Nơi này là một biển lửa, cực nóng khó nhịn, không có một ngọn cỏ.
Mà người Băng Nguyên cung lại cải tạo thành chỗ mà tuyết lớn bao phủ.
Nếu như hắn không có đoán sai, là do cái đầm nước nhỏ này tạo thành.
Đầm nước có thể phóng thích nhiệt lượng bao phủ địa mạch, và sử dụng băng nguyên để trấn áp, nhiệt lượng không có cách nào phát ra. Núi cao như vậy, căn cứ vào quy luật của thiên nhiên, chuyện bị băng bao phủ chỉ là vấn đề thời gian.