Thấy đối phương kiên trì, Trương Huyền đành phải buông xuôi bỏ mặc.
Khang đường chủ, Nhược Hoan công tử ở bên cạnh cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, sắp phun máu.
Thôn phệ mẫu thủy của người ta sạch sẽ, hai người đang hoài nghi Ngô cung chủ sẽ giết hắn hay không. Thế nhưng không nghĩ tới, trong nháy mắt đối phương đã quỳ xuống...
Trương sư, rốt cuộc ngươi còn có bao nhiêu thủ đoạn không muốn người ta biết đây?
Sửa chữa công pháp, giải quyết nan đề mà ngay cả bản thân người Băng Nguyên cung cũng không thể giải quyết...
Đây cũng không phải là chuyện mà danh sư bình thường có thể làm được. Thậm chí Khang đường chủ còn hoài nghi, coi như là một vị Danh sư ngũ tinh tới thì c*̃ng không có khả năng bảo hắn làm tốt hơn được.
Ngô cung chủ cung kính bái ba bái, lúc này cung chủ mới đứng dậy, cung kính đến cực điểm đối với thanh niên trước mắt.
Mặc dù đối phương đã hủy đi mẫu thủy, thế nhưng lại cứu vớt tính mạng của vô số người trong toàn bộ Băng Nguyên cung, công tội bù nhau, công lao còn lớn hơn sơ suất.
“Lần này ta tới đây chính là đi vào Âm Dương đầm tu hành. Hiện tại không có Âm Dương đầm, hại ngươi không có cách nào tấn cấp... Như vậy đi, ta sẽ chỉ điểm giúp ngươi một chút, khiến cho ngươi trong một tháng đột phá đến Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, xem như là bồi thường!”
Xử lý xong chuyện của Ngô cung chủ, Trương Huyền nhìn về phía Nhược Hoan công tử đang ở cách đó không xa.
Tên này tràn ngập hưng phấn tới đây, vốn muốn mượn Âm Dương đầm để đột nhiên tăng mạnh, thực lực bạo tăng. Kết quả lại bị bản thân hắn thôn phệ sạch sẽ, không có cách nào tu luyện, đương nhiên hắn cũng phải bồi thường một chút.
“Để cho ta trong một tháng đạt tới Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong?”
Nhược Hoan công tử sửng sốt.
Bản thân hắn là danh sư, lão sư càng là đường chủ Danh sư đường. Từ khi tu luyện tới hiện tại, các loại thủ đoạn tốt nhất đều dùng, muốn đạt tới Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, không có mười năm, hai mươi năm thì không thể nào làm được, đừng nói là một tháng...
Nằm mơ đi!
“Lúc ngươi tu luyện có phải thường xuyên cảm thấy trong khí hải tắc nghẽn không gì sánh được, giống như đã đi vào thông đạo chật hẹp, khó mà tiến lên được hay không?” Trương Huyền nói.
“Ây... Vâng!”
Nhược Hoan công tử gật đầu.
Hiện tại tiến triển tu luyện của hắn rất chậm, cũng không phải là thiếu tài nguyên, cũng không phải là không biết tu luyện như thế nào. Mà là chân khí trong cơ thể giống như đã bế tắc, vận chuyển như rùa bò, không còn thoải mái như trước kia nữa.
Giống như chạy đường dài vậy, dù có lợi hại hơn nữa, vô địch thế giới. Nếu vượt qua cực hạn nhất định thì tốc độ cũng sẽ hạ xuống, không có khả năng có người nào luôn duy trì được tốc độ cố định.
Mà dường như hiện giờ hắn đã đạt đến cực hạn, mỗi khi tiến về phía trước một bước, cũng sẽ rất khó khăn.
“Rất đơn giản, ăn viên đan dược này vào có thể khiến cho ngươi nhẹ nhõm trong một tháng đạt tới Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong!”
Lạnh nhạt nhìn qua, cổ tay Trương Huyền khẽ đảo, một viên đan dược màu đỏ nhạt lớn bằng cỡ nắm tay xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.
Thân thể Nhược Hoan công tử nhoáng một cái, khuôn mặt vặn vẹo.
“Đây là... Thôi Tình đan dùng cho man thú nhị phẩm?”