Hợp Linh cảnh, hồn lực bạo tăng, linh nhục hợp nhất, sức chiến đấu so với Trọc Thanh cảnh mạnh hơn gấp bội, loại người này không tìm đến Vạn Quốc thành gây phiền phức là tốt lắm rồi, ngươi còn ghi nhớ linh thạch của bọn hắn... Không phải là tự tìm chết ư?
“Yên tâm đi, ta tự biết chừng mực!
Trương Huyền gật đầu, không nói thêm một lời, mà trong lòng đang bắt đầu tính toán.
Trực tiếp ăn cướp trắng trợn nhất định sẽ không được, mặc dù gần đây thực lực hắn bạo tăng. Thế nhưng hắn cũng biết, cách Hợp Linh cảnh vẫn còn kém một đoạn rất lớn.
Sử dụng tất cả thủ đoạn, có lẽ còn có thể đánh nhau một trận với Hợp Linh cảnh sơ kỳ, nếu là trung kỳ, như vậy cũng chỉ có thể trốn.
Nghe lời nói của Khang đường chủ, những đại tông môn này, trung kỳ, hậu kỳ cũng có khối người. Đánh thì đánh không lại, chỉ là... Thực lực yếu, không có nghĩa là không thể lừa dối, không thể kiếm tiền.
Lúc trước ở trong Thiên Huyền vương quốc, một nghèo hai trắng, ngay cả thực lực c*̃ng không cao bao nhiêu. Khi đó cũng không phải có thể khiến cho vô số cường giả cam tâm tình nguyện bái phục, gọi hắn một tiếng Dương sư hay sao?
“Xem ra, trở về phải nghĩ ra một biện pháp, chỉ điểm, xem bệnh giúp người. Kiếm lấy một chút linh thạch trung phẩm...
Triệu Nhã rời khỏi người khiến cho hắn lần nữa sinh ra cảm giác áp bách.
Nếu như thực lực của hắn đủ mạnh, tài nguyên tu luyện đủ nhiều thì cần gì phải để cho học sinh của mình đi cùng những người khác!
Cuối cùng, vẫn là tu vi không đủ.
Cũng không có thực lực đủ cường đại để chống đỡ. Như vậy dù ngoài miệng nói dễ nghe đi nữa thì cũng chỉ là hoa trong gương mà thôi.
Cho nên, nhất định phải nhanh chóng tìm kiếm linh thạch trung phẩm, sau đó nhanh chóng tăng thực lực lên.
Bên này hắn đang vạch kế hoạch xem làm thế nào mới có thể đi các đại tông môn vơ vét một ít linh thạch, mà đám người La Hoàng tông chủ đã đi tới Vọng Hải lâu.
“La tông chủ, sao ngươi lại tới đây?
Còn không có đi vào quán rượu thì đã nghe thấy một tiếng la ngạc nhiên vang lên. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy có một người trung niên khác đang đứng tại cách đó không xa.
Tông chủ Bạch Dương tông, Bạch Khải Chi.
Cường giả Hợp Linh cảnh hậu kỳ, nửa bước Danh sư ngũ tinh.
“A, Bạch Tông chủ, ngươi cũng tới! Đã sớm đoán được ra tên kia sẽ thông báo cho những người khác. Vừa nhìn thấy hắn xuất hiện, La Hoàng tông chủ cũng không suy nghĩ gì nữa, ngược lại còn nhẹ nhàng cười một tiếng.
“Là ngươi cho ta biết? Thấy hắn đã tính trước, Bạch Tông chủ có chút nghi ngờ nhìn qua.
“Ta? Ta còn không có nhàm chán như vậy, nếu thực sự có di vật Khổng sư, nhất định ta đã lặng lẽ giấu đi rồi, còn có thể nói nhảm cùng các ngươi hay sao? La Hoàng tông chủ lắc đầu: “Không biết ai đưa tin cho ta. Đi vào trước đi, có lẽ, hắn ta không chỉ thông báo cho riêng hai chúng ta đâu!
“Ừm!Bạch Tông chủ sửng sốt một chút, lập tức hiểu ra, lại gật gật đầu, hai người sóng vai đi về phía quán rượu.
Sau khi đi vào, quả nhiên đã phát hiện ra có không ít người quen tới, hai mươi bảy thế lực đến Vạn Quốc thành, không ngờ lại có tới mười bốn thế lực tới đây!
Hơn nữa, xem ra đối phương đã tìm hiểu kỹ, mười bốn thế lực này đều sắp xếp ở phía trên.
Nói cách khác, mười bốn thế lực mạnh nhất trong 27 thế lực chung quanh Vạn Quốc liên minh đều được mời qua.
Sau khi nghe ngóng, những người này đều thu được một cái phong thư, trên đó viết tới di vật Khổng sư, còn những chuyện khác cũng không có gì nhiều. Tất cả mọi người đều không biết người đưa tin chính là ai, cái gọi là di vật cụ thể là cái gì.
“Có phải cố ý có người trêu đùa chúng ta hay không? Có người bày tỏ sự nghi ngờ của mình.