Cắn chặt răng, Đinh Hồng thét dài một tiếng.
Đối phương là Danh sư, chú ý đến thân phận, coi như muốn động thủ thì cũng cần một cái lý do thích hợp.
Mà câu chuyện này chính là thứ mà hắn chuyên môn lập ra cho bọn họ.
Rõ ràng là Đinh gia bọn hắn không cướp bóc được, lúc này lại trở thành Trương Huyền không để ý đạo nghĩa, như vậy toàn bộ tội danh đều rơi lên trên người Trương Huyền, coi như lại động thủ với hắn thì đám người này c*̃ng không có cảm giác tội lỗi gì nữa.
“Đáng giận, không ngờ trong Danh sư đường còn có loại người này tồn tại!
“Quả thực không để ý tới đạo nghĩa, làm mất thân phận Danh sư.”
“Nhất định phải giáo huấn loại người này một lần, để cho hắn biết cái gì gọi là tôn nghiêm sư đạo...
“Khó trách Danh sư đường Vạn Quốc thành luôn sắp xếp từ dưới lên, loại tập tục này cũng nên chỉnh đốn một chút!
...
Nghe lời nói của Đinh Hồng xong, trong lòng rất nhiều Danh sư đều lòng đầy căm phẫn.
“La tông chủ, ta đề nghị, hiện giờ chúng ta lập tức đi tìm vị Trương Huyền Trương sư này, để hắn nói chuyện này cho rõ ràng!
“Không sai, trước tiên phải bảo hắn giao ra thư tay, để chúng ta đảm bảo thay hắn. Nếu không, loại người nhân phẩm thấp như vậy, nếu cứ cầm sẽ là không tôn trọng và vũ nhục đối với Khổng sư!
“Đúng vậy a, ta c*̃ng có dự định này!
...
Mọi người đồng loạt dời ánh mắt tập trung lên trên người La Hoàng tông chủ.
“Các ngươi nói rất có lý, Danh sư phải giữ gìn bản thân thì mới có thể có Hạo Nhiên Chính Khí, dạy bảo chúng sinh. Đương nhiên, chúng ta cũng không thể chỉ nghe lời nói từ một phía của vị bằng hữu này, còn phải nghe Trương sư giải thích, nếu như... Hắn thật làm ra chuyện làm trái sư đức, cho dù có Danh sư đường Vạn Quốc thành bao che thì chúng ta tuyệt c*̃ng không buông tha!
Vung tay lên, La Hoàng tông chủ ra vẻ chính nghĩa từ nói.
“Được, hiện tại đi tìm hắn đối chất nhau!
Thấy hắn đồng ý, tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý.
“Vị bằng hữu này, ngươi c*̃ng đi cùng một chỗ, yên tâm. Trước khi chuyện không có tra ra manh mối, ngươi là khách nhân tôn quý nhất của Lưu Vân tông chúng ta, không có người nào dám làm gì ngươi!
Thấy thái độ của mọi người như vậy, La Hoàng tông chủ hài lòng gật đầu, vung tay lên.
“Vâng!
Hai mắt Đinh Hồng sáng lên.
“Vị Trương sư kia đang ở gần Minh phủ chủ, lần trước ta đã phái người đi qua nghe ngóng, có thể mang các ngươi đi qua đó!
Một vị Danh sư hô một tiếng, lại đi đầu dẫn đường.
Đã đưa ra quyết định, mọi người đồng loạt đi ra khỏi Vọng Hải lâu, đi thẳng về phía phủ đệ mà Trương Huyền ở lại.
Nhìn thấy mọi người khí thế hung hăng rời khỏi, c*̀ng theo một lúc tới La Tuyền, kìm lòng không được lắc đầu.
Tất cả mọi người đều biết bản chép tay của Khổng sư đang ở trong tay Trương Huyền. Đi hỏi thăm thì sao còn có khả năng công bằng được chứ?
Chỉ sợ mặc kệ hắn có thừa nhận hay không, món bảo vật này, nhất định sẽ không giữ được.