Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Thiên Đạo Hữu Khuyết - Trương Huyền (FULL) - Bản dịch chuẩn

“Vâng!

Mặc dù mọi người không cam lòng, thế nhưng cũng không có biện pháp nào tốt hơn.

Nếu thực sự làm lớn chuyện, như vậy tất nhiên Danh sư đường Vạn Quốc thành sẽ lên đường, chỉ sợ không đợi đến khi Trương Huyền về thì người của tổng bộ đã tới trước. Ngược lại còn gây bất lợi cho bọn họ.

Soạt!

Đến nhanh, rút lui c*̃ng nhanh, thấy toàn bộ bọn họ đã rời khỏi, Tôn Cường chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngồi xuống dưới đất.

Hắn là quản gia của Danh sư Dương Huyền, không thể làm mất uy phong, thế nhưng... Thực lực bản thân cũng chỉ có Hóa Phàm nhất trọng, đối mặt với nhiều cường giả như vậy vẫn có áp lực rất lớn.

“Ngươi... Không sợ chết hay sao?

Nhớ tới hung hiểm vừa rồi, Triệu Phi Vũ không nhịn được đi tới trước mặt hắn.

Bảo nhiều cường giả Hợp Linh cảnh như vậy xéo đi, xem như ngay cả phụ thân nàng cũng không nói nên lời được. Vị quản gia thoạt nhìn béo béo mập mập này rốt cuộc lấy tự tin từ đâu ra chứ?

“Đương nhiên là sợ!Một lúc lâu sau, lúc này Tôn Cường mới khôi phục lại, hắn đứng dậy lắc đầu.

“Sợ... Vậy ngươi còn...

Ngay cả Tiết viên chủ c*̃ng kì quái.

Sợ hãi mà còn tìm đường chết, lời gì cũng dám nói sao?

Nếu như vừa rồi vị La Hoàng tông chủ kia thật sự ra tay, chỉ sợ cơ hội phản kháng hắn ta cũng không có, sẽ bị đánh chết tại chỗ.

Coi như về sau Trương sư trở về tìm lại công đạo, báo thù thay ngươi thì có ích lợi gì chứ?

Người đã chết rồi!

“Lão gia đối với ta ân trọng như núi, khiến cho ta từ một tiểu nhân vật chỉ có Chân Khí cảnh đi đến tình trạng ngày hôm nay. Được vô số người tôn trọng và tín nhiệm... Chỉ cần ta làm quản gia một ngày thì phải có tư cách và nghĩa vụ giữ gìn tôn nghiêm của lão gia không bị xâm phạm, dù là... Bỏ mình!

Ánh mắt Tôn Cường kiên định.

Nếu như không phải có lão gia thì hắn vẫn là tiểu thương nhân ngồi ăn rồi chờ chết ở bên trong thương hội, nào có thể nhìn thấy nhiều Danh sư như vậy chứ? Nào có thế có được địa vị mà ngay cả công chúa Vạn Quốc liên minh cũng không dám khinh thị chứ?

Lão gia cho hắn cuộc sống thứ hai, xem như quản gia. Nếu như ngay cả uy nghiêm lão gia cũng không giữ được, coi như còn sống thì cũng là không làm tròn bổn phận.

Đây là tín niệm của hắn, cũng là kiên trì.

Chính vì vậy, hắn mới có thể trong lúc nguy hiểm đứng ở phía trước, khí thế ngập trời, không biết sợ hãi.

Có thể không có thực lực, có thể tu vi không đủ, nhưng... Uy phong của việc làm quản gia của Danh sư cấp cao không thể vứt đi được!

“Cái này...

Triệu Phi Vũ tràn ngập bội phục.

Cái tên mập mạp này thoạt nhìn có chút hèn mọn, cũng có chút không đáng tin. Không nghĩ tới trong lòng c*̃ng có thứ để bản thân kiên trì.

Hơn nữa... Dường như, người bên cạnh Trương sư, mỗi một người đều rất kỳ quái, nhưng có thể đoàn kết cùng một chỗ, không giữ lại một chút nào. Lại không có bất kỳ xung đột và lục đục với nhau gì cả.

Có lẽ... Đây chính là cái gọi là mị lực nhân cách a.

“Lão gia mà ngươi nói là Dương sư? Rốt cuộc hắn ở đâu?

Cảm khái một câu trong lòng, lại một lần nữa nhìn qua.

Vị Dương sư này nàng c*̃ng đã sớm nghe nói qua, là lão sư của Trương sư, nhưng đến hiện tại còn chưa bao giờ thấy qua.

“Lão gia luôn luôn giống như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, cụ thể ở đâu ta cũng không biết!

Nói đến Dương Huyền, Tôn Cường tràn ngập bội phục.

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!