“Vãn bối... Không biết bọn hắn là hậu nhân của tiền bối, có chỗ nào đắc tội...
La Hoàng tông chủ cắn răng nói.
“Không biết? Không phải mới vừa rồi khí thế hùng hổ, uy thế mười phần hay sao? Dương Huyền nhướng mày.
“Là... Vị Đinh Hồng này tìm tới chúng ta rồi nói... Bảo vật truyền thừa nhà hắn bị Trương sư cướp đi... La Hoàng tông chủ vội nói.
Lúc này, trong lòng của hắn đã mắng Đinh Hồng vô số lần.
Nếu như không phải tên này nói cái gì mà bản chép tay Khổng sư, dẫn tới bọn hắn kích động không thôi thì làm sao lại tới bước này chứ?
Không tìm Trương sư gây phiền phức thì sao có khả năng gặp vị trước mắt này chứ?
“Ngươi nói là bản chép tay Khổng sư sao? Đang ở chỗ của ta, sao nào? Ngươi muốn sao? Dương Huyền nhìn qua.
“Vãn bối không dám...
Thân thể La Hoàng tông chủ run rẩy.
Bản chép tay của Khổng sư là đồ tốt, thế nhưng cũng phải có thể chịu được... Đoạt với người này? Nói đùa cái gì vậy!
“Bản chép tay của Khổng sư là đồ vật của đồ tôn Cù Xung của ta. Tôn tử Đinh Mục của Đinh Hồng này vì cướp đoạt mà đánh hắn trọng thương, hôn mê bất tỉnh. Vì vậy đồ nhi Trương Huyền của ta mới chém giết hắn, tiêu diệt Hiên Viên vương quốc... Vì tuân thủ quy tắc, hắn dựa theo quy củ, đã xông vào Danh sư đường, thông qua tất cả các khảo hạch.”
Dương Huyền híp mắt lại: “Thế nhưng... Sao đến trong miệng ngươi lại thành không tuân thủ quy củ vậy?
Dựa theo tình huống bình thường, Danh sư không thể tùy ý diệt quốc. Chỉ có điều, Trương Huyền tuân thủ quá trình, xông vào Danh sư đường, coi như sau này tổng bộ có điều tra đến thì hắn cũng không có bất cứ trách nhiệm nào.
“Ta...
La Hoàng tông chủ câm nín.
Dù sao hắn cũng là thế lực từ bên ngoài đến, những chuyện này ngay cả Khang đường chủ cũng không rõ ràng thì làm sao hắn lại biết được cơ chứ?
Chỉ là, đối phương thân là Thánh giả, đã mở miệng giải thích cũng đã nói lên đây là sự thật.
“Thân là Danh sư, không phân phải trái, không biết tiến thoái. Vì bảo vật mà tùy ý ra tay với Danh sư, không để ý tới người nhỏ yếu, không để ý liêm sỉ...
Hai tay chắp sau lưng, Dương Huyền lạnh lùng quét qua đám người phía dưới: “Ta phán ngươi —— có tội!
Toàn thân La Hoàng tông chủ cứng ngắc.
“Bạch Tông chủ này ra tay với quản gia, linh thú của ta. Lại bỏ qua uy nghiêm của Danh sư cấp cao —— có tội!
Dương Huyền tiếp tục nói.
Thân thể Bạch Tông chủ cũng nhoáng lên một cái.
Vừa rồi chính là hắn ra tay nhiều nhất, đám người Tôn Cường là do hắn đả thương, coi như muốn phản bác thì c*̃ng không phản bác được.
Đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân. Tên mập mạp đang nằm trên mặt đất cách đó không xa kia, coi như thực lực kém tới mấy, miệng tiện tới mấy thì cũng là hạ nhân của một vị Thánh giả. Đánh hắn, chẳng phải tương đương với đánh mặt của Thánh giả, bỏ qua tôn nghiêm của vị Danh sư cấp cao hay sao?
“Các ngươi, nghe theo lời mê hoặc, không phân tích không phán đoán, vì tư lợi của bản thân, không tự kiềm chế thực lực mà xông tới... Có tội!
Nhìn về phía những người khác, Dương Huyền lần nữa tuyên án.
“Chúng ta...
Bờ môi của mọi người run rẩy, trắng bệch.
Bị một Thánh giả hư hư thực thực định là có tội, trên cơ bản đã không có cách nào xoay người nữa.
Phán định mọi người có tội xong, Dương Huyền cũng không nói nhiều mà quay đầu nhìn về phía Tiết viên chủ đang nằm ở trên mặt đất.
“Ngươi không tồi, thời khắc mấu chốt có thể không quan tâm tới cường quyền, chỉ vì báo ân... Ta vừa mới nhìn qua, linh hồn của ngươi từng chịu tổn thương, không có cách nào đột phá được. Nếu như bái ta làm sư phụ thì ta có thể giúp ngươi giải quyết!
“Có thể... Bái sư?
Tiết viên chủ hơi đỏ mặt, nào còn do dự mà trực tiếp xoay người quỳ rạp xuống đất, nói: “Tại hạ Tiết Nhất Dao, tình nguyện bái nhập vào làm môn hạ của Dương sư, nghe theo phân phó, không dám vi phạm...
“Ừm!
Dương Huyền gật gật đầu, ngón tay duỗi ra, nhẹ nhàng điểm lên trên không trung một chút.
Phù!
Tiết viên chủ lập tức cảm thấy có một cỗ ý niệm tràn thẳng vào trong đầu, chính là pháp quyết tu luyện khôi phục linh hồn.
Những năm này nàng luôn nghiên cứu xem phải làm như thế nào để khôi phục, cho nên đối với linh hồn cũng coi như có lý giải cực sâu. Mặc dù không bằng cái gọi là Vu Hồn sư, thế nhưng cũng cường đại hơn không ít so với Trọc Thanh cảnh đỉnh phong bình thường. Bởi vậy bộ công pháp này, nàng chỉ nhìn một chút đã biết, không những có thể trị hết ám thương bên trên linh hồn nàng mà thậm chí còn có thể tiến thêm một bước, thành công xung kích Hợp Linh cảnh.
“Đa tạ Dương sư thành toàn!
Trong lòng kích động, nàng lần nữa quỳ mọp xuống dưới đất.
“Đây chẳng lẽ là... Linh hồn truyền công?
Nhìn người Dương Huyền ở trên không trung, thuận tay truyền lại công pháp, đám người La Hoàng tông chủ càng bị dọa đến mức run rẩy.
Linh hồn truyền công, điều này đã nói rõ đối phương khống chế linh hồn đã đạt đến cảnh giới cực kỳ cao thâm. Ngoại trừ Vu Hồn sư trong truyền thuyết ta, ít nhất cũng phải đạt tới Danh sư thất tinh mới có thể làm được chuyện này.
Vị trước mắt này có thể tự do bay lượn, khí tức trên người như rồng... Nhất định không phải Vu Hồn sư, nói cách khác... Có thể là một vị Danh sư thất tinh!