Nương theo Vu hồn bắt đầu tu luyện, Thanh Thần hương trôi nổi bên trong Trì Nhãn lần nữa thiêu đốt, không tới 5 phút, ba cây lại sắp thiêu đốt tới mức hầu như không còn.
Vu hồn trở lại thân thể, Trương Huyền rất là bất đắc dĩ.
Còn tưởng rằng đổi một cái Trì Nhãn khác là có thể khá hơn một chút, không nghĩ tới kết quả cũng không sai biệt lắm.
Vu hồn còn chưa kịp hấp thu bao nhiêu thì Trì Nhãn đã cạn...
Linh khí chứa đựng trong này quá ít, còn tu luyện thế nào nữa chứ?
Phải biết rằng lúc trước Vu hồn hắn tiến lên đã hút khô toàn bộ mẫu thủy của Âm Dương trì a.
- Vừa rồi ngươi đã nhìn thấy rõ chưa, ta có gian lận hay không?
Trong lòng buồn bực, lại ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử cách đó không xa.
- Cái này...
Vẻ mặt xấu hổ một hồi, khuôn mặt Phi nhi công chúa đỏ lên, nói:
- Không có!
Hoài nghi có phải người ta gian lận hay không thì người ta lại dùng thực lực chân chính để bày tỏ với nàng... Ta hấp thu nhanh như vậy, ngươi có thể làm gì được ta?
Vẻ mặt đỏ lên, trong lòng nàng buồn bực tới mức sắp thổ huyết.
Sớm biết tên này có thể hấp thu nhanh như vậy thì nàng còn so với hắn làm gì chứ?
Đây không phải là tự mình tìm buồn bực ư?
Xem ra, cho dù có tiếp tục cá cược hay không cũng đã mất đi ý nghĩa, dù sao nhất định nàng cũng sẽ thua...
- Được rồi, tiếp tục tu luyện đi!
Thấy nữ tử này sắp phát khóc, Trương Huyền ngại ngùng, khoát tay áo:
- Đừng có gấp, c*̃ng có khả năng ngươi sẽ chiến thắng...
Hắn đã đồng ý với Hình Viễn, phải làm cho đối phương thắng, cũng không thể trực tiếp đả kích đối phương tới mức không có lòng tin a!
- Có khả năng...
Lạc Thất Thất ở một bên trợn trắng mắt.
Ngươi đang lừa gạt quỷ sao?
Ngươi chỉ cần tu luyện năm phút đồng hồ cũng đã tiêu hao gần ba cây Thanh Thần hương, hai chúng ta cộng lại, một chút động tĩnh không có, bảo làm sao Lục công chúa thắng được chứ?
An ủi cũng quá không có thành ý đi!
- Lão sư nói đúng, nhanh tu luyện đi! Không nên lãng phí một cách vô ích cơ hội này...
Mặc dù buồn bực, thế nhưng Lạc Thất Thất vẫn mở miệng nói.
- Ừm!
Phi nhi công chúa gật gật đầu, nhắm mắt tu luyện.
Mặc dù biết tỷ lệ giành được chiến thắng hầu như là không, thế nhưng dù sao tu luyện ở nơi này đối với linh hồn cũng có chỗ tốt, cho nên không thể lãng phí.
Thấy hảo hữu bị đả kích mà còn có thể tiếp tục tu luyện, Lạc Thất Thất nhẹ nhàng thở ra một hơi. Lại nhìn Trương lão sư một chút, sau đó c*̃ng nhắm mắt lại.
Cho dù linh khí nơi này đã bị hấp thu không sai biệt lắm, thế nhưng dùng tốc độ của nàng, nếu muốn hấp thu nửa ngày cũng vẫn không thành vấn đề.
Thấy hai người đã tiếp tục tu luyện, Trương Huyền xoa xoa mi tâm.
Dùng Vu hồn để hấp thu, tốc độ thực sự quá nhanh, nén Thanh Thần hương cuối cùng trước mắt này hẳn không tới một phút đồng hồ sẽ tiêu hao hầu như không còn.
Nếu thực sự là như vậy, chẳng phải lần này tới Hóa Thanh trì còn chưa có hiệu quả quá lớn thì đã phải đi ra hay sao?