Giọng nói đối diện tiếp tục vang lên.
- Ta...
Bạch trưởng lão câm nín, ngực nghẹn khó chịu, khóc không ra nước mắt.
Đối phương vừa rồi lắc mình, nhanh như tia chớp. Nếu như là Hóa Phàm tứ trọng, hắn khẳng định có thể né tránh, đồng thời có biện pháp khiến cho đối phương vô công trở về. Nhưng... nhất trọng, căn bản làm không được.
Quan trọng hơn chính là, cặp chân đối phương từ phía sau đá tới kia, thoạt nhìn có chút đê tiện, nhưng... lấy thực lực Hóa Phàm nhất trọng, quả thật cũng không có cách nào tránh né!
Một chiêu này dường như dung nhập thiên địa tự nhiên, uy lực lại lớn, còn trùng kích ở mạch môn. Không nói chiêu số phía sau của đối phương, cho dù chỉ dựa vào hai thứ này, lại so tài mười lần, hắn cũng sẽ thua mười lần, vĩnh viễn không có cách nào giành thắng lợi.
Thậm chí, hắn cũng hoài nghi, tu vi áp chế đến Hóa Phàm nhị trọng, cũng khó có thể chống lại!
Không phải nói thực lực của hắn thấp rất dễ đối phó sao? Dễ đối phó cái quỷ...
- Chúng ta đi ra ngoài đi!
Rất sợ đối phương lại nói ra điều gì khiến cho hắn hộc máu, Bạch trưởng lão không để ý tới khôi phục thương thế, đứng dậy, lại rời đi, đẩy cửa bước ra ngoài.
Thấy hắn vội vã như thế, Trương Huyền cũng đi theo qua.
...
Khang đường chủ nhất thời sốt ruột bạo phát ra tiếng chửi th* t*c, đều thu hút ánh mắt mọi người qua, không nhịn được nhìn về phía cửa phòng vừa mở ra. Vừa nhìn tới, đồng tử của mỗi một người cũng trợn tròn, sắp muốn nôn ra máu.
Chỉ thấy Bạch trưởng lão che ngực đi ra, khóe môi có vết máu, trên mặt có một vết đế giày, đỏ tươi loá mắt, có thể thấy được rõ ràng.
- Chuyện gì xảy ra?
- Bạch trưởng lão... bị thương sao?
- Hắn không phải sát hạch Trương Huyền sao?
...
Tất cả mọi người đều không hiểu nguyên nhân.
Bạch trưởng lão muốn đi sát hạch tu vi của người khác, thế nào thấy còn muốn thảm hơn so với Ngô trưởng lão vừa rồi, bị đánh thành đầu heo?
Ngươi xem mặt mũi này, đế giày này, khuôn mặt này... Ai ôi, vẫn đừng xem. Tiếp tục nhìn cũng không nhịn được muốn nôn.
- Bạch trưởng lão, ngươi đây là...
Khang đường chủ cũng lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn qua.
- Ta...
Bạch trưởng lão hận không thể có một khe nứt chui vào.
- Có lỗi với Khang đường chủ. Là ta không tốt, ta chắc hẳn nên hạ thủ lưu tình. Chỉ là không nghĩ tới... Bạch trưởng lão ép thấp tu vi, kém như vậy... Nhất thời không khống chế được lực lượng, lại đánh hắn bị thương. Ta sai lầm rồi!
Trương Huyền đi ra, vẻ mặt áy náy.
- Yếu?