Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Thiên Đạo Hữu Khuyết - Trương Huyền (FULL) - Bản dịch chuẩn

Những con chim này giống như thật sự, không giống hóa linh, chỉ có một hình thái đơn thuần, mà là thoát khỏi tranh vẽ, bay ra đủ ba thước, qua hai phút, lúc này mới rơi xuống, một lần nữa trở về.

- Nhân vật trong tác phẩm linh trí cảnh có thể tự chủ hấp thu linh khí bốn phía, di chuyển ở trên bức tranh, chỉ có điều, có thời gian hạn chế, hai phút dĩ nhiên là dài nhất! Thông qua giảng bài, ai có thể khiến cho thời gian bọn chúng lưu lại trên không trung càng dài, ai có được vị trí đứng đầu!

Vân trưởng lão nói ra yêu cầu, nhìn quanh một vòng.

- Được rồi, cuộc thi đấu bắt đầu! Ai tới trước?

- Điều này...

Mọi người nhìn nhau.

Tuy rằng bọn họ đối với bức tranh có hiểu biết, nhưng giảng bài khiến cho linh trí tồn tại ở không trung, lại chưa từng trải qua, không có bất kỳ kinh nghiệm nào có thể tham khảo.

- Trương sư, nếu không... ngươi tới đi. Liên tục đứng đầu hai cửa ải, nói vậy giảng bài cũng không đơn giản. Không bằng để cho chúng ta học tập một chút!

Bước lên trước, Nhược Hoan công tử đột nhiên ngừng lại, xoay người lại, mỉm cười.

Trước đó, đối thủ lớn nhất trong lòng hắn là Phó Tiếu Trần. Mà bây giờ, đã biến thành vị trước mắt này.

- Ta? Được!

Trương Huyền gật đầu.

- Mỗi lần đều là người cuối cùng lên sân khấu, tham khảo kinh nghiệm của người khác. Lần này sẽ không phải cũng muốn từ chối... Ngươi nói cái gì... Được? Ngươi muốn lên?

Vốn tưởng rằng người này sẽ giống như ở cửa thứ nhất, trực tiếp từ chối, hắn cũng đã tìm xong từ ngữ. Mới nói phân nửa, nghe rõ lời của đối phương, Nhược Hoan công tử vội vàng ngừng lại, cảm giác hình như đánh một quyền vào trong không khí, buồn bực suy nghĩ muốn nôn ra máu.

Linh trí bảo tồn, nhiều danh sư cũng chưa từng nghe qua hạng mục so tài cổ quái như vậy, không phải nên suy nghĩ nhiều một chút giống như ở cửa thứ nhất, xem người khác sát hạch thế nào sẽ xuất thủ sao?

Thế nào lại trực tiếp đáp ứng?

Ra bài cũng quá không theo lẽ thường!

- Vân trưởng lão, vậy ta đến đi!

Không để ý tới biểu tình của người này, Trương Huyền bước lên trước.

Những lần so tài ban đầu, hắn không biết, muốn xem thử một chút người khác xử lý như thế nào. Liên tục hai cửa ải hắn đều là người cuối cùng. Lại làm như vậy nữa, hắn thật sự cũng có chút ngượng ngùng.

Nếu lần này quy định đều hiểu rõ. Người đầu và người cuối cùng, thật ra cũng không có khác biệt quá nhiều.

- Ngươi?

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!