Hiện tại, mặc dù ông Triệu đã ngồi sẵn trên chiếc ghế gồ hoa lê, nhưng ý lạnh trong mât đã ngày càng nặng hơn.
Tô Mạnh là một trong Tứ Đại Kim Cang của băng nhóm Triệu Quân, cứ thế mà bị đánh cho tàn phế ròi. Đối với danh tiếng của băng nhóm Triệu Quân mà nói, chuyện này là một đả kích vô cùng lớn.
Hiện giờ, nếu Tam Đại Kim Cang đã bắt người đó qua, đương nhiên phải chặt tay chặt chân, làm cho các thế lực ngầm ở thành phố Giang Lăng nhìn thấy, nếu như ai dám trêu đến băng nhóm Triệu Quân nữa, thì sẽ có kết cục như vậy…
Ngay khi tất cả người của trụ sở chính băng nhóm Triệu Quân đều đã chuấn bị xử lý ba người Tiêu Sách, làm cho nở mày nở mặt, thì những chiếc xe MPV đang dừng cuối cùng cũng có động tĩnh.
Đầu tiên là đám lưu manh mà băng nhóm Triệu Quân phái ra.
Lúc này, mấy chục tên lưu manh chậm rãi bước xuống xe MPV. Trên người bọn chúng có thương tích, thậm chí có người đã bị vết máu nhuộm đỏ cả người, nhìn dáng vẻ trông có chút thê thảm.
Lúc này, người của trụ sở chính băng nhóm Triệu Quân nhìn thấy cảnh này thông qua camera giám sát, có chút cau mày.
Chẳng qua, rất nhanh mọi người đã nghĩ ra, ba người muốn bắt lần này chính là nhân vật khủng bố mà ngay cả Tô Mạnh cũng không phải là đối thủ. Hầu như các thành viên của băng nhóm Triệu Quân đều bị chút thương tích, cũng đang xử lý.
Chỉ là, khi bọn họ nhìn thấy vết thương của đám đàn em, ánh mắt càng âm u hơn.
Nếu như có thế, nhất định phải giày vò ba người Tiêu Sách cho ra trò, khiến cho ba người hiểu ra, đắc tội với băng nhóm Triệu Quân, cuối cùng sẽ có kết cục ra sao…
Nhưng mà kế tiếp, thông qua camera giám sát, người của trụ sở chính băng nhóm Triệu Quân đã nhìn thấy một cảnh tượng mà phải lập tức ngây người.
Trong camera giám sát, mấy chục tên lưu manh miẻn cưỡng đứng thành hai hàng, sau đó có một tên lưu manh mở cửa xe MPV ra, cuối cùng có ba người bước xuống xe.