Sau khi nhận chiếc điện thoại di động của Âu Dương Ngọc Quân, Diệp Phàm mở video ra xem. Đoạn video này cho thấy Lưu Tú Cầm đã lái xe rất chậm. Lúc bà ta xuất hiện ở ngã tư thì đã có một người nằm ở phía trước chiếc xe ô tô rồi.
Tuy nhiên, lúc đó rõ ràng là Lưu Tú Cầm đã nhìn thấy, cho nên bà ta nhanh chóng giảm tốc độ xe xuống. Khi bà ta đang cẩn thận lái xe đến gần, người trên mặt đất còn không ngừng mở miệng nói chuyện.
Rõ ràng, trước khi đến gần, hai người bọn họ đã nói chuyện cùng nhau.
"Hai người bọn họ biết nhau sao?"
Sau khi xem xong, sắc mặt của Diệp Phàm lại càng trở nên u ám hơn. Cuối cùng anh đi tới một kết luận có chút đáng sợ.
Có thể thấy rõ hình như Lưu Tú Cầm có quen biết với người này. Hơn nữa, chiếc xe này là có ý định đi đến đây.
Diệp Phàm bắt đầu nhớ lại cảnh tượng lúc đó. Đầu xe không có dấu vết của việc từng trải qua một cuộc va chạm, bốn phía không có camera, người đi bộ lại khá thưa thớt, thậm chí còn không có người đi bộ ở khu vực này.
Hiện tại, đối tượng mà anh nghi ngờ nhiều nhất chính là Lưu Tú Cầm. Chẳng lẽ Lưu Tú Cầm lại có mối thù nào đó đến mức bà ta hận không thể giết chết anh sao?
"Đúng rồi, cậu đã tìm được xe của bà ta chưa?", Diệp Phàm hỏi.
“Trong bãi đậu xe ngầm của Tập đoàn Phục Hổ”.
Âu Dương Ngọc Quân lại lấy chiếc điện thoại di động của mình rồi đưa cho anh xem một tấm ảnh chụp Lưu Tú Cầm bước từ trong xe ra. Sau đó, bà ta trực tiếp bước vào trong thang máy rồi đi thẳng đến phòng làm việc của chủ tịch ở tầng cao nhất.
"Rất tốt, rất tốt".
Đôi mắt của Diệp Phàm híp lại, cả người anh toát ra sát khí dữ dội. Anh vẫn luôn nghĩ rằng mình đối xử với Lưu Tú Cầm cũng không tệ.
Khi Lưu Tú Cầm mua xe nhưng lại thiếu một triệu, anh chính là người giúp đỡ. Anh đã phải mượn Khổng Ngọc Bình hai triệu. Khi đó bà ta mà không trả được thì sẽ phải vào tù. Cũng may là anh giúp bà ta trả tiền, còn đưa cho bà ta giấy chứng nhận bất động sản của một ngôi nhà mà anh đang sở hữu.
Chính vì bà ta là mẹ của Hàn Tuyết, vì anh sợ Hàn Tuyết sẽ phải khó xử khi đứng ở giữa hai người, cho nên anh vẫn luôn không chấp nhặt với người kém hiểu biết như Lưu Tú Cầm.
Nhưng anh thật không thể ngờ tới vì cái mộng trở thành mẹ vợ trong một gia đình giàu có mà bà ta lại rắp tâm muốn tìm người để giết chết anh.
Anh chắc chắn không thể tha thứ, mà thực ra anh cũng sẽ không tha thứ cho bà ta.
Bà ta dám lấy Hàn Tuyết làm mồi nhử để ám sát anh. Bà ta đã chạm vào ranh giới cuối cùng của anh rồi, cho nên chuyện Lưu Tú Cầm phải chết là điều không cần phải nghi ngờ gì nữa.
“Anh Phong, em nghi ngờ bà ta chính là người đã ra tay", Âu Dương Ngọc Quân trực tiếp mở miệng, trong ánh mắt của cậu ta lúc này còn hiện lên ý định giết người.
Diệp Phàm hít một hơi thật sâu rồi nói: "Không chỉ có bà ta thôi đâu. Tôi nghĩ trong chuyện này chắc chắn không thể thiếu hai người Diệp Tử Long, Lâm Thanh Đế, thậm chí Hàn Bách Hào, Hàn Tử Hiên cũng có phần ở trong đó”.
“Vậy thì để tôi đi giết bọn họ”.
Âu Dương Ngọc Quân rất muốn đi giết chết mấy người đó. Diệp Phàm chính là người đã cứu mạng cậu ta và em gái cậu ta, ân huệ này còn sâu hơn cả biển, vì vậy bọn người kia muốn giết Diệp Phàm thì chẳng khác nào muốn giết cậu ta.
"Không!", Diệp Phàm nhíu mày, xua tay.
Âu Dương Ngọc Quân nhất thời nóng nảy, giận dữ thấp giọng khiển trách: "Anh Phàm, anh đừng bảo thủ như thế. Lần này bọn họ không giết được anh thì chắc chắn sẽ có lần sau. Anh có dám đảm bảo lần tới bọn họ không những chỉ ra tay với anh mà thậm chí còn ra tay với chị dâu hay không? Lần này, bọn họ đã lấy chị dâu làm mồi nhử để nhân cơ hội đó giết chết anh, cho nên chúng ta không thể do dự được nữa”.
Diệp Phàm cười cười rồi đưa tay lên vỗ vai Âu Dương Ngọc Quân: "Anh em tốt, tôi cũng không phải là đồ ngốc!”
“Nếu tôi cứ trực tiếp giết chết bọn họ thì lại giúp bọn họ chết thoải mái quá rồi. Hơn nữa bên cạnh Diệp Tử Long và Lâm Thanh Đế có thể có rất nhiều cao thủ, nếu không bọn họ cũng sẽ không ra tay với tôi một cách trực tiếp như vậy. Một khi chuyện này thất bại, bọn họ sẽ phải đối mặt với sự trả thù của tôi. Vì vậy, nếu một mình cậu đi giết bọn họ thì quá nguy hiểm”.
“Còn nữa, nếu tôi lập tức giết chết Lưu Tú Cầm, tôi sợ Tiểu Tuyết sẽ hiểu lầm tôi. Dù sao chỉ với một đoạn video như thế này thì cũng không thể làm bằng chứng có tính xác thực cao được. Vì vậy, trước tiên, chúng ta cần phải tìm người đã ám sát tôi rồi công bố chân tướng của sự việc cho mọi người biết. Đến lúc đó, chúng ta giết những người kia cũng không muộn".
Giết chết Lưu Tú Cầm là một việc rất đơn giản, một mình Âu Dương Ngọc Quân cũng có thể hoàn thành dễ dàng. Thậm chí, đối với anh, việc giết chết Hàn Bách Hào và Hàn Tử Hiên cũng đều là những việc rất nhẹ nhàng, nhưng anh không muốn Hàn Tuyết hiểu lầm bản thân.
Vì một người đã lên kế hoạch ám sát anh mà khiến cho Hàn Tuyết hiểu lầm thì đây quả thực không đáng.
“Gọi bọn họ tới đây đi. Tôi tin tưởng với thực lực của nhà họ Hoắc, việc điều tra ra được người này cũng không phải là chuyện gì khó”.
Âu Dương Ngọc Quân lập tức gọi hai người Hoắc Thanh Thanh tới. Khi bọn họ nhìn thấy Diệp Phàm, ngoại trừ sắc mặt còn có chút tái nhợt ra, môi của anh cũng đã không còn màu xanh đen nữa, hiển nhiên độc tố đã dần tiêu tan.
Tuy nhiên, lúc này Diệp Phàm đang cởi trần, mồ hôi đầm đìa. Cảnh tượng này làm cho khuôn mặt của hai người bọn họ đều ửng đỏ. Thực ra, bọn họ đang cảm thấy vô cùng tò mò, không biết hai người này đã làm cái gì ở bên trong.
"Khụ khụ, chúng tôi đều rất bình thường, các người đừng suy nghĩ lung tung...", Diệp Phàm giải thích một cách giấu đầu hở đuôi như vậy làm cho hai người phụ nữ không biết nên khóc hay cười. Còn Âu Dương Ngọc Quân, lúc này cậu ta cũng đang cảm thấy vô cùng lúng túng.
"Thanh Thanh, giúp tôi tìm người này, đây chính là người đã ám sát tôi", Diệp Phàm đưa đoạn video ghi lại hình ảnh của sát thủ lúc hắn ta đang ở trên xe cho Hoắc Thanh Thanh xem.
“Được, tôi sẽ huy động tất cả lực lượng của nhà họ Hoắc", Hoắc Thanh Thanh vội vàng sao chép hình ảnh trên đoạn video rồi lập tức quay người đi ra ngoài.
"Diệp Phàm, đây là video lúc mẹ em đang lái xe sao?", Hàn Tuyết bỗng nhiên hỏi.
“Đúng vậy”.
"Để em xem", Hàn Tuyết trực tiếp lấy điện thoại di động.
Diệp Phàm giấu đi: "Không có gì đâu. Em đi rót cho anh một ly nước đi, anh đang thấy khát".
Hàn Tuyết cảm thấy có chút nghi ngờ chuyện Diệp Phàm đột nhiên muốn uống nước, nhưng cô vẫn xoay người đi rót nước cho anh.
Không phải là anh không muốn cho cô xem. Nhưng với sự thông minh của Hàn Tuyết, chắc chắn là cô có thể nhìn ra manh mối, chỉ là bây giờ anh vẫn chưa tìm được sát thủ kia.
Anh lo lắng nếu Hàn Tuyết suy nghĩ quá nhiều thì cô sẽ nhịn không được mà đi chất vấn Lưu Tú Cầm. Đến lúc đó, Lưu Tú Cầm bí quá hóa liều thì Hàn Tuyết có thể gặp nguy hiểm.
"Anh lại đói bụng rồi, em đi tìm cho anh chút đồ ăn...", vừa uống nước xong, Diệp Phàm lại muốn ăn.
Hàn Tuyết không biết nói gì mà chỉ nhìn anh một cái. Bây giờ, Diệp Phàm đang là bệnh nhân, chính là ông lớn.
"Đinh đinh đinh..."
Đúng lúc này, điện thoại của Diệp Phàm reo lên. Lúc anh cầm điện thoại lên thì thấy người gọi tới là Hàn Tại Dần.
“Diệp Phàm, bố có một việc muốn nói cho con biết", khi điện thoại vừa được kết nối, Hàn Tại Dần ở đầu dây bên kia đã lập tức nói như vậy.
“Bố, bố xem, con đã thoát khỏi nguy hiểm rồi".
Ở đầu dây bên kia, Hàn Tại Dần đang đậu xe trước cửa nhà xe số 1 mà không lái vào.
Ông ta hít một hơi thật sâu, nói: "Diệp Phàm, mẹ của con đang điều tra tin tức của con đấy".
"Ồ, vậy sao? Bố, bố cứ nói tiếp đi”.
Lúc này, trong lòng bàn tay của Hàn Tại Dần đổ mồ hôi. Ông ta biết những gì mà ông ta sắp nói sẽ gây ra một trận động đất lớn.
Dù vậy, ông ta cũng không thể để mọi chuyện cứ như vậy mà phát triển, Lưu Tú Cầm đã phát điên rồi.
"Diệp Phàm, bố đang nghi ngờ chuyện hôm đó con bị ám sát là có liên quan đến mẹ của con", nói xong một câu này, Hàn Tại Dần dường như đã dùng hết sức lực của mình.
Ở đầu dây bên này, vẻ mặt của Diệp Phàm hiện rõ sự kinh ngạc. Anh không nghĩ tới Hàn Tại Dần vậy mà lại nói ra những lời này. Dù sao, anh xem được đoạn video đó mới nghĩ ra.
Hơn nữa, Hàn Tại Dần vẫn luôn sợ Lưu Tú Cầm, sao ông ta lại có thể nói ra những lời như vậy chứ?
"Diệp Phàm, bố biết con không thể tin được, nhưng bố có lý do để nói như vậy".
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!