Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi X - Diệp Phàm (Cuộc Chiến Gia Tộc)

Ánh mắt của Diệp Phàm có chút u ám, vốn dĩ ngày hôm nay Hàn Bách Hào, Hàn Tử Hiên phải chết, không ngờ giữa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim. 

             Do Hàn Tử Hiên quyết liệt phản đối mà Hàn Bách Hào không dám quay lại hóng hớt, phải nhanh chóng nói cho Diệp Tử Long biết tin tức Diệp Phàm đã xử lý đàn em của chúng, đến cả tiểu đội Bò Cạp của Lâm Thanh Đế cũng không khống chế được Diệp Phàm. 

             “Thế nào? Lúc này tao bao vây mày, mày rất tức giận phải không?” 

             “Có phải làm hỏng việc tốt của mày rồi không?”, Đường Kỳ Tài bật cười trêu tức. 

             Dường như gã ta biết Diệp Phàm đang đuổi giết Hàn Bách Hào và trùng hợp xuất hiện. 

             Ánh mắt Diệp Phàm thâm sâu: “Nói đi, tại sao lại vây tao lúc này?” 

             Anh đến nhà họ Hàn không có tính toán trước, không thể có người báo tin, hơn nữa chỉ có Hoắc Thanh Thanh ba người họ biết, trừ khi có đồ đệ của võ đường ở nhà họ Hàn. 

             Đường Kỳ Tài cao ngạo nói: “Võ đường của tao chính là bá chủ ngầm của thành phố Cảng, có nhiều tai mắt, chính mày cũng không thể tưởng tượng được thực lực của bọn tao”. 

             Để bắt giữ Diệp Phàm, ngoài người của bọn chúng thì võ đường đã có lời mời đến các thế lực lớn nhỏ khác nhau ở thành phố Cảng. 

             Nhưng, lúc trước Diệp Phàm đột nhiên mất tích, lần này xuất hiện lại trúng độc phải tĩnh dưỡng, gần như không thò mặt ra ngoài, khiến chúng cho rằng Diệp Phàm đã rời khỏi thành phố Cảng. 

             Diệp Phàm ngẩng đầu tìm trong đám người, ánh mắt anh đầy nghi ngờ, lóe lên một tia lạnh lùng. 

             “Hàn Diệu!” 

             Là con trai thứ hai của dì ba Hàn Tuyết, để có thêm cổ phần nhà họ Hàn mà đổi họ thành họ Hàn. Thằng nhãi này bình thường không làm được trò trống gì trong nhà họ Hàn, coi như là một người thấp cổ bé họng. 

             Không ngờ cậu ta lại là đệ tử của võ đường, mà xem ra, người nhà họ Hàn không biết thân phận này của cậu ta. 

             Hàn Diệu bị Diệp Phàm nhìn thấy, trên mặt lại thoáng qua nét cười, lần này bắt được Diệp Phàm, cậu ta sẽ nhận được phần thưởng cực lớn. 

             Vì đổi họ theo nhà ngoại, cậu ta chỉ có thể nhận cổ phần của nhà họ Hàn chứ không thể nắm được những quyền lợi khác. 

             Do đó, thằng nhãi này từ hai năm trước đã gia nhập võ đường, trở thành một đệ tử chính thức. 

             “Diệp Phàm, bó tay chịu trói đi, theo tao đi tới võ đường để xét xử tội của mày, cũng bớt được ít nỗi khổ da thịt!”, ánh mắt Đường Kỳ Tài lạnh lùng. 

             Diệp Phàm cau mày: “Lắm mồm quá, muốn giết thì tới đi!” 

             “Vẫn còn ngông cuồng lắm, lẽ nào anh không biết, người ngông cuồng thường chết sớm đấy?”, Đường Kỳ Tài không nói chuyện, người con gái đứng bên cạnh gã ta lên tiếng. 

             Cô gái mặc một áo khoác dài màu trắng, giống đồ cổ trang, như đang quay phim điện ảnh. 

             “Cô là ai?”, Diệp Phàm hỏi. 

             “Sư tỷ của tao, Lâm Vân!” 

             Lê Tuấn lên tiếng, vẻ mặt hắn đầy hung tợn, Diệp Phàm từng đánh gãy xương sườn của hắn, ho phun ra máu, mất bao nhiêu công trị liệu, dưỡng thương thì đến giờ mới coi như hồi phục lại sức khỏe như ban đầu. 

             “Diệp Phàm, hôm nay mày phải chết. Đây là sư tỷ Lâm Vân và sư huynh Đỗ Trạch của tao. Nỗi đau khổ ngày hôm đó tao phải trải qua sẽ đem trả lại toàn bộ cho mày nếm thử!” 

             Ánh mắt Diệp Phàm nheo lại nhìn Đỗ Trạch, anh có thể cảm nhận một hơi thở nguy hiểm trên người Đỗ Trạch. Đây là một kẻ không đơn giản. 

             Còn Chung Dật Phi thì không phải giới thiệu thêm nữa, thằng nhãi này hận Diệp Phàm không kém Lê Tuấn! 

             Gã ta luôn cho rằng Diệp Phàm cướp Hoắc Thanh Thanh của gã ta, khiến gã ta mất mặt trong bữa tiệc từ thiện. 

             “Diệp Phàm, giao thứ đó ra, bọn tôi sẽ không xen vào chuyện này!”, Đỗ Trạch đang đứng bất động đột nhiên lên tiếng. 

             “Sư huynh…” 

             Lê Tuấn và Chung Dật Phi đua nhau lên tiếng, nhưng Đỗ Trạch đã giơ tay ra hiệu không được nói nữa, hai người không cam lòng nhưng không hé môi nói thêm lời nào. 

             Lần này đến lượt Diệp Phàm sững sờ, không rõ mình có bảo vật gì đáng để chúng hành động lớn như thế. 

             Đỗ Trạch là sư huynh của Chung Dật Phi, là đệ tử ẩn thế tông môn Lăng Tiêu Sơn. 

             Lấy võ thuật làm chủ đạo, những tông môn này kí hiệp ước đặc biệt với quốc gia, không can thiệp với đời sống của người dân bình thường, trừ khi có thứ gì đó rất quý giá, nếu không thường sẽ không có ai xuống núi. 

             Suy nghĩ một lát, Diệp Phàm mới lên tiếng: “Anh phải nói trước đó là thứ gì khiến mấy người phải hành động lớn như thế?” 

             “Hừ, đừng giả bộ, giao Linh Bích của anh ra, bọn tôi sẽ cân nhắc không xen vào việc này!”, Lâm Vân khinh thường nói, theo đầu óc của ả thì nên mạnh tay cướp luôn Linh Bích. 

             Một kẻ bỏ đi của dòng họ chỉ có chút ngón võ mèo cào, thậm chí còn đi ở rể khiến ả vô cùng coi thường. 

             Lúc này, Diệp Phàm đã hiểu, anh nhìn Lê Tuấn, tò mò nói: “Ngày đó tao đánh gãy xương sườn của mày, dùng đến Linh Bích, mày cũng cảm nhận được à?” 

             “Thằng khốn!” 

             Diệp Phàm chọc vào vết thương lòng của hắn khiến Lê Tuấn tức tối, nhưng cũng thừa nhận: “Đúng vậy, nếu không phải mày sử dụng linh lực trong đó thì có thể dễ dàng đánh bại tao như vậy sao, không thể nào!” 

             “Giao ra đây, bọn tao sẽ không xen vào chuyện này, nếu không bọn tao sẽ hỗ trợ võ đường giết chết mày!” 

             Diệp Phàm lạnh lùng cười khẩy, giá trị thật của Linh Bích, bây giờ ngay cả anh cũng không thể nói được vì lúc trước anh đã đánh giá thấp nó. 

             Trước đây, linh lực trong đó gần như kiệt quệ, đến giờ anh dùng Linh Nhũ Thạch Dược đã bổ sung toàn bộ linh lực, quá kỳ diệu. 

             Nếu bây giờ, gặp được lão sư phụ, nhất định anh sẽ hỏi rõ, rốt cuộc đây là món đồ thần kỳ gì. 

             “Ngại ghê, đồ chơi đó tôi vẫn đang muốn chơi, mấy người không đem đi được!”, Diệp Phàm khẽ lắc đầu, đối phương hành động lớn như vậy thì tầm quan trọng của Linh Bích như thế nào không cần nói cũng hiểu. 

             “Sư tỷ, sư huynh, tôi nói không sai chứ, thằng nhãi này kiêu ngạo lắm, chắc chắn không dễ dàng giao ra đâu!” 

             Lê Tuấn tỏ vẻ đầy dữ tợn, Lâm Vân điệu đà hừ một tiếng: “Để tôi cho nó biết tay!” 

             “Hự…” 

             Vừa dứt lời, Lâm Vân xông lên cho Diệp Phàm một đòn ngay lập tức, cùng lúc đó Âu Dương Ngọc Quân cũng xông tới. 

             “Bụp bụp…” 

             Trong chớp mắt, hai người đã giao đấu mười mấy chiêu, Âu Dương Ngọc Quân hét lên. Tuy Lâm Vân là nữ giới, nhưng thực lực cũng không tệ, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi giao đấu với Âu Dương Ngọc Quân mà không chịu lép vế. 

             Mấy người ở phía đối diện, thấy bên cạnh Diệp Phàm còn có một nhân tài như vậy thì trong lòng hơi hoảng, có thể nhìn ra Lâm Vân cũng không chống đỡ được lâu nữa. 

             Quả nhiên, sau 200 chiêu, Âu Dương Ngọc Quân hét lên một tiếng, một đòn đánh trúng vào ngực Lâm Vân, hất tung lên không trung, miệng phụt ra cả máu. 

             “Vô sỉ, khốn nạn!” 

             Lâm Vân vừa xấu hổ vừa tức giận, Âu Dương Ngọc Quân đánh vào ngực của ả, một đòn đau đớn. 

             Chắc chắn là cố ý, ả đoán nhất định là Âu Dương Ngọc Quân cố ý, sau hôm nay ngực sẽ bị sưng, một bên lớn, một bên nhỏ. 

             “Hà hà, tay chân không có mắt, cô Lâm đừng để ý!” 

             Âu Dương Ngọc Quân cười nói, thậm chí giơ tay phải của mình vồ về phía Lâm Vân. 

             Ả đang muốn lao lên lần nữa thì bị Đỗ Trạch giữ lại. 

             “Nghỉ ngơi một lát đi, cô không phải là đối thủ của hắn!”, trong ánh mắt của Đỗ Trạch cũng đầy tức tối, Âu Dương Ngọc Quân dám coi thường sư muội của hắn. 

             “Sư huynh, để tôi!” 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!