Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi X - Diệp Phàm (Cuộc Chiến Gia Tộc)

“Mẹ con mất tích rồi!” 

             Hàn Tuyết lảo đảo, suýt thì ngã xuống. Cô không ngờ trong lúc hoảng loạn Hàn Tại Dần lại nói ra câu đó. 

             Cô bất lực đáp: “Bố, bố đùa hả, mẹ tuy là lúc nào cũng tỏ vẻ thần bí nhưng rồi cũng về nhà mà”. 

             “Với cả, sao mẹ lại phải mất tích chứ?” 

             Hàn Tại Dần hốt hoảng: “Bố không đùa đâu, mẹ con thật sự đã mất tích rồi đó. Bố gọi mấy hồi đều không được, cả Diệp Phàm cũng thế, con nghĩ có cần gọi cho Lâm Thanh Đế không?” 

             Hàn Tuyết sầm mặt, nhắc đến Lâm Thanh Đế là cô thấy tởm, đúng là cái loại ngụy quân tử. 

             Hơn nữa, Lưu Tú Cầm còn rất thân thiết với hắn ta, thậm chí còn coi Lâm Thanh Đế như con rể, khiến cô tởm muốn chết. 

             Sắc mặt cô đanh lại: “Con chả quan tâm, nghe đến Lâm Thanh Đế là đã thấy tởm rồi. Mẹ thích đi đâu thì đi, nhà cũng yên ổn!” 

             Cô nói xong, không chờ Hàn Tại Dần đáp lại mà sải bước lên tầng. 

             Hàn Tại Dần lo lắng không thôi, ông ta rất muốn nói mọi suy nghĩ của mình cho Hàn Tuyết biết. 

             Nhưng một là sợ Hàn Tuyết không tin, hai là sợ cô lo lắng, ba là sợ cô sẽ nảy sinh bài xích với Lưu Tú Cầm. 

             Mặc dù Lưu Tú Cầm không hợp với ông ta, nhưng cũng là người vợ gối đầu giường hơn 20 năm có lẻ. Cho dù không có chút tình cảm nào thì sao có thể bàng quan nhìn bà ta bị giết được? 

             Suy nghĩ đáng sợ của ông ta chính là Diệp Phàm muốn báo thù, giết chết Lưu Tú Cầm. Ông ta có dự cảm rằng Diệp Phàm chắc chắn sẽ giết được bà ta! 

             Mặt khác, sắc mặt Diệp Phàm sầm lại. Nhà Thượng Quan và gia tộc Kato cũng chỉ là một nút mạng trong dự án gen i. 

             Dự án gen này đã được tiến hành được gần 7 năm tại Hoa Hạ, che giấu rất tốt, mà dòng họ Kato cũng chỉ là một trong những nút mạng trong đó. Chủ nhân lớn nhất phía sau có lẽ là hoàng thất Tịch quốc. 

             Mọi chuyện còn phức tạp hơn những gì Diệp Phàm tưởng tượng nhiều, đây có thể coi là một trận chiến khác giữa Hoa Hạ và Tịch quốc! 

             Còn về Diệp Phàm, nếu không trùng hợp thì anh cũng chẳng thể biết về gen i được. 

             Quan trọng hơn là, nhà Thượng Quan hợp tác với người Tịch quốc có lẽ cũng không biết đến sự thật bên trong! 

             “Sao?”, Hắc Long híp mắt cười, nhìn Diệp Phàm. 

             Trước mặt Diệp Phàm là một lệnh bài màu bạc, phía trên khắc một con rồng đen, hai vuốt rồng ở trên cùng, một vuốt cầm lá chắn, vuốt kia cầm kiếm. 

             Tượng trưng cho bảo vệ và giết chóc! 

             Sau khi cầm lấy lệnh bài, anh sẽ trở thành người của Ám Long Hoa Hạ, có quyền lợi còn hơn cả cảnh sát. 

             Có quyền lực nhưng phải phục vụ cho Ám Long Hoa Hạ. Mặc dù anh cũng đang điều tra chuyện gen i nhưng cường độ thì nhỏ hơn rất nhiều. 

             Nếu Thượng Quan Diên Vũ điều khiển nhà Thượng Quan, di dời dự án gen i và nhà Kato ra khỏi thành phố Cảng thì anh cũng chẳng làm gì được, cho dù có đưa chứng cứ cho cảnh sát, vì sức mạnh của anh quá nhỏ bé. 

             Hắc Long không nói mà chỉ nhìn anh cười. 

             Diệp Phàm đấu tranh nội tâm, không phải vì anh lề mề mà vì chuyện này quá quan trọng. 

             Ám Long Hoa Hạ chỉ có vào mà không có ra, một ngày là Ám Long, cả đời sẽ là Ám Long! 

             “Được!” 

             Diệp Phàm hít sâu một hơi: “Tôi nhận, nhưng tôi có một điều kiện. Nếu có tin tức gì về sư phụ thì ông phải báo ngay cho tôi!” 

             Hắc Long bật cười: “Cái này phải xem năng lực cậu thế nào đã. Yếu như gà mà biết thì làm được gì? Đến tặng mạng à?” 

             Diệp Phàm nhận lệnh, Hắc Long vui vẻ, bắt đầu trêu chọc. 

             Mặc dù khó nghe nhưng lại là sự thực. Trên đời này có quá nhiều bí mật đang được ẩn giấu. 

             Diệp Phàm không hỏi nhiều nữa, yếu ớt chính là một tội! 

             Sau đó, anh nhìn sang Long Linh xinh đẹp, phong thái khác người kia, híp mắt cười: “Hai ta ai có cấp bậc cao hơn vậy?” 

             Diệp Phàm gia nhập Ám Long Hoa Hạ, ám kình cửu đạo, theo cấp bậc thì tương đương Ngân Long bốn móng.  

             Ám Long Hoa Hạ phân bậc vô cùng nghiêm, chia làm 48 Ngân Long, 24 Kim Long, 12 Long Sứ và 3 Long. 

             Còn những vị trí khác hay không thì Diệp Phàm chưa rõ, Ám Long Hoa Hạ rất thần bí, rất mạng, e là ngoài 3 Long ra thì vẫn còn các lực lượng ẩn giấu khác nữa. 

             Long Linh nghe vậy thì cắn răng. Cô ta có cảm giác không ổn, nhưng vẫn phải nói: “Tôi là Ngân Long một móng!” 

             “À thế à?” 

             Diệp Phàm bật cười, hỏi Hắc Long: “Ông già Hắc, có người dĩ hạ phạm thượng thì tôi có thể xử lí không?” 

             Hắc Long đen mặt, biết Diệp Phàm đang làm trò gì, khó chịu “hừ” một tiếng, không quan tâm. 

             Trong Ám Long Hoa Hạ thần bí, ngoài Diệp Phàm ra thì còn ai dám gọi ông ta là ông già Hắc chứ? 

             Diệp Phàm có một người sư phụ “không bình thường” khiến ông ta rất bất lực. 

             Diệp Phàm bị vậy thì cũng chẳng quan tâm. Anh đã biết rõ đáp án rồi. Diệp Phàm bèn nghiêm mặt, mệnh lệnh cho Long Linh: “Qua đây cho tôi!” 

             Long Linh cắn môi, lườm Diệp Phàm một cái, nhưng có Hắc Long ở cạnh, cô ta không thể phá vỡ quy tắc được, đành phải ngoan ngoãn đi qua. 

             “Bụp!” 

             Một âm thanh vang lên làm cả phòng trà rung chuyển. Hắc Long đang ngồi im bỗng “bụp” một phát khiến cốc trà trong tay lật ngửa, tức đến mức râu cũng bay lất phất. 

             Hai bố con Trần Hoa, Trần Phược Dương mắt chữ A mồm chữ O, còn Long Linh thì mặt đỏ mặt phừng phừng. 

             Diệp Phàm này vậy mà dám đánh vào mông của Long Linh. Long Linh còn tưởng Diệp Phàm sẽ tát mình. Dù sao một người đàn ông “nhỏ mọn” như thế tát cô ta thì cũng không lạ. 

             Nhưng ai ngờ... 

             “Thằng nhóc hư đốn kia, có tôi ở đây mà cậu vẫn dám làm càn, cho tin ông đây tát cậu không hả!”, Hắc Long tức rung cả râu. Long Linh là cháu gái ông ta, mặc dù không phải cháu ruột nhưng là ông ta nuôi khôn ớn. 

             Cháu gái của mình bị sàm sỡ ngay trước mặt mình, Hắc Long luôn bình tĩnh lúc này cũng nổi lên ý nghĩ muốn giết chết Diệp Phàm. 

             “Khà khà, ông già Hắc, ông đừng tức. Cứ để thanh niên tự giải quyết chuyện riêng, nếu không ông tìm sư phụ tôi báo thù đi. Đánh tôi thì phèn quá, không xứng với thân phận cao quý của ông”. 

             Diệp Phàm cười hi hí, vội vàng lui về sau. Có sư phụ ở đây, anh không sợ Hắc Long. Mà có vẻ như Hắc Long và sư phụ anh có quan hệ rất tốt đấy. 

             Quả nhiên Hắc Long chỉ hừ một tiếng, còn Long Linh thì sát ý bừng bừng, nắm chặt dao trong tay. 

             “Thôi, Long Nhi, hạ hỏa đi. Sau này cháu còn phải hợp tác với thằng nhóc hư này nhiều. Chín bỏ làm mười thôi!”, Hắc Long lên tiếng. Long Linh giận giữ nhìn Diệp Phàm, sát ý không hề giảm đi. 

             Sau khi nói chuyện, Diệp Phàm rời đi. Về việc nhà Thượng Quan, anh phải đẩy nhanh tốc độ điều tra. Long Linh cũng đi cùng anh. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!