Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi X - Diệp Phàm (Cuộc Chiến Gia Tộc)

“Tại sao? Sao chúng ta lại phải đi chúc mừng con tiện nhân đó?” 

             Hàn Tử Hiên khó chịu ra mặt, cô ta không làm loạn lên là đã giữ thể diện lắm rồi, lại còn muốn đi đưa quà, Hàn Bách Hào đúng là não có vấn đề mà. 

             Chỉ là, bây giờ cô ta cũng không dám trắng trợn làm càn, vì đến trốn còn không xong nữa là. 

             “Im đi, cô thì hiểu cái gì chứ, nếu mà cô ta đã lập nghiệp rồi, tôi thân là gia chủ nhà họ Hàn thì tất nhiên là phải chuẩn bị quà cáp chứ”. 

             Hàn Bách Hào cười: “Quà tôi đã nghĩ xong rồi, tặng cho cô ta một cái đồng hồ tiễn cô ta đi cho nhanh”. 

             Gã ta đã nỗ lực bao lâu này rồi, thậm chí còn giết chết cả bà cụ Hàn chỉ vì để hoàn toàn khống chế được nhà họ Hàn, đá Hàn Tuyết khỏi nhà. 

             Bây giờ hay rồi, Hàn Tuyết thực sự muốn thực hiện theo lời nói khi xưa đã nói trước mộ bà cụ Hàn, lập nên một nhà họ Hàn - một nhà họ Hàn trong suy nghĩ của ông nội gã ta, Hàn Thiên Bảo. 

             Điều này làm sao mà gã ta không tức giận được chứ, dù gì bây giờ, hai bên cũng một mất một còn, có hèn hạ đến đâu cũng phải hại chết Hàn Tuyết. 

             “Được, được, hahaha...” 

             Diệp Tử Long đứng một bên vỗ tay không ngừng, rồi cười nói: “Nói không sai, chúng ta phải tặng đồng hồ, không những phải tặng mà còn phải khua chiêng gõ trống đến tặng”. 

             Hàn Bách Hào cũng cười theo, còn Hàn Tử Hiên lại có bộ dạng lo lắng: “Nhưng mà, nếu khiến cho Diệp Phàm tức giận thì hắn ta có đến giết chúng ta không?” 

             Diệp Tử Long khua khua tay, cười nham hiểm: “Yên tâm đi, sẽ không viết tên của các người lên đó đâu, chiếc đồng hồ này sẽ do tôi đến tặng, các người xem là được rồi”. 

             Hàn Tử Hiên vỗ vai mình rồi thở dài một hơi, cô ta thực sự không dám viết tên mình lên. 

             Trong một căn phòng mang phong cách Hoa Hạ, tổng bộ võ đường, Tam Nguyên Lý thành phố Cảng. 

             Đường Kỳ Tài, Lê Tuấn, Chung Dật Phi và Lâm Vân đều ở đây, chỉ thiếu mỗi Đỗ Trạch. 

             Lúc này bộ dạng Đường Kỳ Tài vô cùng nghiêm túc: “Tôi nhận được tin, Diệp Phàm đã chém Lâm Thanh Đế, con cháu nhà họ Lâm thuộc hàng tài phiệt ở thủ đô. Rồi cũng phải có tới 20 tên vệ sĩ đi cùng bị chết hoặc bị thương, người mạnh nhất đã đạt tới bát đạo ám kình, nhưng cũng bị chặt đứt đầu!” 

             “Phù”. 

             Gã ta vừa dứt lời thì thở mạnh một hơi. 

             Đường Kỳ Tài nghiêm mặt nói: “Nguyên nhân cái chết của Lâm Thanh Đế, một là Lâm Thanh Đế định ám sát Diệp Phàm, hai là hắn ta định bắt cóc Hàn Tuyết - người phụ nữ của Diệp Phàm, thậm chí còn định cưỡng hiếp cô ta, vì thế đã chọc giận Diệp Phàm. Cho nên chúng ta có đấu đá thế nào cũng không được động tới người phụ nữ của hắn ta!”. 

             “Hừ, yên tâm đi, Lâm Vân tôi còn khinh thường đụng đến người phụ nữ của hắn ta”, Lâm Vân hai tay ôm ngực, tức giận ra mặt.  

             Nhắc đến Diệp Phàm, ả lại nhớ đến Âu Dương Ngọc Quân, đến tận bây giờ ngực trái của ả vẫn còn hơi sưng, khi tắm nếu cọ quá mạnh vẫn sẽ rất đau! 

             “Được thế thì tốt, chuyện giết hắn ta còn phải đợi Đỗ Trạch sư huynh về rồi bàn tiếp, chúng ta không phải đối thủ của hắn ta”. 

             Đường Kỳ Tài thở hắt một hơi, gã ta chỉ sợ đám Lâm Vân sẽ tìm cách gây rối Hàn Tuyết, như thế thì đúng là chọc phải tổ ong vò vẽ. 

             “Nhưng mà, chúng ta cũng không thể để hắn ta thoải mái được, ngày kia là ngày lễ thành lập công ty của người phụ nữ của hắn ta, chúng ta cũng phải đi góp vui chứ”. 

             Đường Kỳ Tài cười âm trầm, ba người còn lại cũng cảm thấy hứng thú, ai nấy đều nghĩ ra đủ thứ xấu xa. 

             Diệp Phàm ngồi đối diện với Thượng Quan Diên Vũ trong một góc của quán bar Huy Hoàng, sản nghiệp duy nhất của hắn ta. 

             “Nắm chắc quyền lực nhà Thượng Quan các anh đến đâu rồi?”, Diệp Phàm hỏi. 

             Thượng Quan Diên Vũ không nói mà chỉ xòe ra năm ngón tay, Diệp Phàm gật đầu, 5/10 ngón tay có nghĩa là nắm chắc được một nửa rồi. 

             Nhưng rất nhanh sau, Diệp Phàm lại lắc đầu, nói: “Không được, tốc độ này còn chậm quá, nếu mà không tăng tốc lên thì tôi không thể bảo vệ cho nhà họ Thượng Quan các anh”. 

             Thượng Quan Diên Vũ nghe thấy thế thì giật mình, lẽ nào nhà hắn ta động đến thế lực to lớn nào ư? 

             Thêm nữa, hắn ta còn hợp tác với Diệp Phàm nên anh bảo đảm không giết hắn ta, nhưng diệt trừ nhà họ Thượng Quan thì... 

             Diệp Phàm cười khẩy: “Nghĩ là tôi nói xằng nói bậy sao?" 

             Thượng Quan Diên Vũ vô cùng gượng gạo, chỉ cười trừ một cái, không nói thêm gì, Diệp Phàm trực tiếp ném lệnh bài Ám Long Hoa Hạ vào người hắn ta. 

             Bắt được lệnh bài thì Thượng Quan Diên Vũ quan sát cẩn thận, hắn ta bị dọa cho run lẩy bẩy. 

             Diệp Phàm uống một ngụm trà rồi nói: “Ám Long Hoa Hạ đã nhắm vào nhà Thượng Quan các anh, còn nghĩ tôi ăn nói linh tinh không?” 

             “Không không không...” 

             Thượng Quan Diên Vũ khua tay liên tục, thậm chí còn vô cùng hoảng sợ, là thế hệ con cháu nòng cốt của nhà Thượng Quan, sao mà hắn ta có thể không biết đến Ám Long Hoa Hạ được chứ, đây chính là bộ máy quốc gia khổng lồ! 

             Đối nội: diệt trừ cái ác, bảo vệ quốc gia. Đối ngoại: chiến đấu, ra trận. 

             Nhà họ Thượng Quan nghĩ có thể che dấu được những chuyện mà bọn họ đã làm, nhưng không ngờ lại bị phát hiện và thu thập được chứng cứ xác đáng. 

             Nhà Thượng Quan chính là quân bán nước, chính là con quỷ không màng đến an nguy quốc gia và người dân, sẽ bị người người chửi rủa. 

             “Anh không cần lo lắng, phạm vi nghiên cứu và phát triển gen là một lĩnh vực vừa bí ẩn vừa rộng lớn, nhà họ Thượng Quan của anh chỉ là một mắt xích trong đó mà thôi. Nếu tiêu diệt các anh, sẽ khiến những người khác nâng cao cảnh giác, sau này có muốn tấn công cũng sẽ khó khăn hơn rất nhiều ”. 

             Diệp Phàm trấn an hắn ta, rồi nói: “Chỉ là, cũng không kéo dài được quá lâu, thành phố Cảng tạm thời do tôi phụ trách điều tra, sau này có người đến thay thế hay không thì tôi không thể nào biết được, cho nên có muốn bảo vệ nhà họ Thượng Quan các anh cũng sẽ có chút khó khăn...” 

             “Mau chóng nắm được quyền lực gia tộc trong tay, tổng hợp lại danh sách những gia tộc khác có hành vi giống các anh, có công lao rồi thì tôi mới có thể có cớ bảo vệ nhà các anh”. 

             Diệp Phàm nói rất rõ ràng rành mạch, Thượng Quan Diên Vũ chìm vào suy nghĩ, muốn nắm được hết quyền lực gia tộc trong tay nào có phải chuyện đơn giản. 

             Dù gì ông nội hắn ta cũng đang sống sờ sờ ra đấy, danh sách những gia tộc kia e là chỉ có ông nội hắn ta mới biết. 

             Nhìn thấy hắn ta suy nghĩ, Diệp Phàm lại nói: “Anh nghĩ cách đi, tôi có thể phối hợp với anh, thậm chí có thể dùng sức mạnh của Ám Long Hoa Hạ”. 

             Thượng Quan Diên Vũ gật đầu, trong lòng lại suy nghĩ, lâu ngày không gặp Diệp Phàm, không ngờ anh lại thay đổi lớn như thế, trở thành một Ngân Long của Ám Long Hoa Hạ, điều này khiến hắn ta vừa kinh ngạc vừa vui mừng. 

             May mà người đó là Diệp Phàm chứ nếu là người khác điều tra thì nhà họ Thượng Quan của hắn ta sẽ phải đối mặt với hoạ diệt vong. 

             Hắn ta từng nghe đồn, ở biên giới Tây Bắc, có một vài gia tộc giàu có cấu kết với thế lực bên ngoài, muốn làm lung lay nền móng quốc gia, tham gia vào các âm mưu giành độc lập. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!