Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tiêu Dao Tứ Công Tử - Ninh Trần (FULL)

Tả Tướng tuy giận sôi người, nhưng lúc này cũng chẳng làm gì được Ninh Trần.

Vả lại, chuyện này tuyệt đối không thể làm ầm lên.

Một khi ầm ĩ, phe đối địch và bọn ngôn quan thế nào cũng vin cớ dâng sớ hặc tội hắn.

"Thẳng nhóc ngu dốt, bản tướng lười đôi co với ngươi, chúng ta đi."

Tả Tướng mặt mày u ám, muốn rời khỏi chốn thị phi này.

Thằng nhãi miệng độc quá, tài chụp mũ còn lợi hại hơn cả lũ ngôn quan đáng ghét kia.

Ninh Trần hừ lạnh: "Những người khác có thể đi, Ninh Cam phải ở lại ... Giám Sát Ty đang làm án, kẻ không phận sự mau tránh hết, ai dám cản, đừng trách đao trong tay ta không nể mặt ai."

Câu đó làm Tả Tướng tức điên người.

Đường đường là Tả Tướng, dưới một người trên vạn người, mà lại bị gọi là hạng người không phận sự?

"Ninh Tự Minh, đây là 'đứa con ngoan' nguoi dạy dỗ ra đấy à?"

Lúc này hắn chưa trị được Ninh Trần, chỉ biết trút giận lên người Ninh Tự Minh.

Mặt mày Ninh Tự Minh đầy uất ức, giận mà chẳng dám nói.

Ông đành hạ mình, dịu giọng khuyên: "Trần nhi, đều là anh em một nhà, huynh đệ tương tàn để người ta chê cười đấy."

"Đại ca con dạo này bị cách chức, tâm trạng khó tránh khỏi tồi tệ; con hãy rộng lòng bỏ qua, sau này vi phụ ắt sẽ dạy dỗ nó tử tế."

"Đồ đạc trong phòng con đã cũ, vi phụ sớm muốn sai người đổi hết cho con rồi, chỉ là bận chính vụ nên mãi chưa kịp ... Con yên tâm, ta sẽ lập tức bảo người thay bằng đồ mới."

Ninh Trần nhìn ông ấy trân trân, mặt không biểu cảm.

Thường Như Nguyệt cũng hoảng, ngay cả phụ thân mình còn chẳng làm gì nổi Ninh Trần, ả há lại không sợ?

"Cam nhi, còn không mau xin lỗi tứ đệ của con?"

Ninh Cam đã sợ vỡ mật, nhìn thanh trường đao lóe ánh lạnh trong tay Ninh Trần, giọng run run: "Tứ đệ, ta ... "

Ninh Trần xua tay cắt lời: "Thôi khỏi xin lỗi ... Ngươi giả vờ xin lỗi, ta giả vờ tha thứ, ai nấy đều bận, khỏi diễn cái trò 'huynh đệ hòa thuận' giả dối nữa."

Hắn nhìn sang Ninh Tự Minh, nói: "Ninh Thượng Thư, trời lạnh mà ta không có áo ấm ... ta cần một trăm lượng bạc để sắm mấy bộ áo ấm."

"Được, không thành vấn đề ... Vi phụ lập tức sai người mang tới cho con."

Ninh Tự Minh chẳng do dự mảy may, đáp ứng ngay.

Mẹ nó ... nhận lời sảng khoái thế, xem ra ta đòi ít rồi; rốt cuộc là tầm nhìn của ta còn nhỏ quá - Ninh Trần thầm tự trách.

Ninh Tự Minh cười tươi như một người cha hiền: "Trần nhi mới về, hãy nghỉ ngơi cho tốt ... Chúng ta không quấy rầy nữa."

Ninh Trần không đáp.

Ninh Tự Minh khúm núm tiễn Tả Tướng mặt mày u ám rời đi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!