Sau đó nàng chợt quay đầu đi, khiến cho sắc mặt Đường Tung cứng lại, biểu tình vô cùng lúng túng.
Bản thân hắn ta còn muốn tiếp tục giả vờ, xem Trần Nô Kiều có thể hồi tâm chuyển ý không.
Hắn ta đột nhiên nói: "Đúng rồi Nô Kiều, ta còn chưa hỏi ngươi ... "
"Xin ngươi giữ tự trọng, đừng phiền ta nữa."
Lúc này tâm trạng Trần Nô Kiều vốn đã khó chịu, thấy Đường Tung cứ dây dưa không chịu thôi thì không nhịn được nổi giận. Nhưng ai ngờ Đường Tung càng hăng hái hơn.
"Nô Kiều, ta nghĩ lúc trước chúng ta hẳn là có ... "
Cơ thể Đường Tung đột nhiên cứng lại. Chỉ thấy trên cổ hắn ta đang có một trường kiếm lạnh như băng gác vào, thân kiếm lạnh buốt chỉ cách da hắn ta chưa đến không phẩy không một li.
"Ngươi còn tiến về trước thêm một bước thì đừng trách ta không khách khí."
Trần Nô Kiều trầm giọng nói.
Duong Tung cung xem nhu la de tu chan truyen cua Loi Dinh mon, may nam nay thân là đệ tử chân truyền của đại tông nhị phẩm, đương nhiên cũng được vô số người tâng bốc.
Lúc này lại bị mất mặt đã khiến nụ cười trên mặt hắn ta dần rút lui.
Ánh mắt hắn ta không tốt đẹp gì, nói: "Trần Nô Kiều, ngươi đừng có rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!"6
“À."
Trần Nô Kiều cười lạnh một tiếng. Bỗng nhiên phát sinh dị biến.
"Ngươi nghĩ ngươi là ai mà cả gan xuất thủ trên Thiên Nhân đảo vậy?"
Một tiếng hét phẫn nộ đột ngột truyền đến, hấp dẫn hơn nửa sự chú ý của người trên Thiên Nhân đảo, tầm mắt họ dời qua.
Một vị lão giả có phục sức tương tự như Đường Tung đột nhiên xuất hiện từ trên không trung, đang chạy về hướng Trần Nô Kiều. Trần Nô Kiều thấy tình hình không ổn nên đã thu lại trường kiếm trên tay.
"Ngươi là người của thế lực nào, tại sao lại xuất thủ đối với đệ tử chân truyền của Lôi Đình môn ta!"
Cơ thể lão giả được quấn quanh bởi rất nhiều hồ quang điện, gương mặt nghiêm túc, nói với Trần Nô Kiều bằng giọng thô lỗ.0
"Chuyện này thì phải hỏi xem đệ tử của lão nhân gia ngài đã làm gì? Huống chi còn chưa thương tổn đến cơ thể mà đúng không?"0
Phong Nguyệt Tuyết không nhịn được nói.
Liệt Hốt Xế nhìn về phía Đường Tung.
Sắc mặt Đường Tung lại đột nhiên thay đổi, mang vẻ ấm ức nói: "Oan uổng quá sư tôn, nữ tử này là sư muội đồng môn ngày trước của ta. Thân là sư huynh, ta vốn định lên tiếng chào hỏi nàng thôi, nào ngờ nàng lại xuất thủ với ta như vậy."
Sự vô liêm sỉ của Đường Tung có thể nói là khiến đám người Trần Nô Kiều vô cùng buồn nôn.
Sau đó Đường Tung còn chỉ vào Trần Nô Kiều mà nói: "Thiên Nhân đảo rõ ràng có quy định là lần tỷ võ này chỉ có thế lực nhị phẩm nổi danh được tham gia, Trần Nô Kiều ngươi không phải là người của Thông Thiên thánh môn sao? Một thế lực Tứ phẩm sao lại dám đến nơi này?" 0
Trong nháy mắt, trận xôn xao này đã thu hút được không ít người xem.
Chuyện Đường Tung quấy rối Trần Nô Kiều có không ít người thấy được, nhưng lại không có ai đứng ra nói rõ chân tướng.
Bởi những người đó đang nhàm chán vì chưa thấy người của lục đại thánh địa đến, bây giờ đúng lúc có thể xem náo nhiệt, sao lại không xem chứ.
Trần Nô Kiều đang nhíu chặt mày thì đột nhiên có một thân ảnh xuất hiện chắn trước mặt Đường Tung.
“Ngươi là ai?"
Đầu tiên Đường Tung có chút bất ngờ, nhưng sau đó lại cau mày nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.
"Cút! Đừng để ta nhìn thấy ngươi!"
Dạ Mệnh quát lạnh một tiếng. Một luồng khí đột ngột dâng lên từ phía Dạ Mệnh, Đường Tung bất ngờ không kịp đề phòng nên bị luồng khí này đánh bay trên đất.
Sắc mặt Liệt Hốt Xế sầm xuống.
"Dám hỏi các hạ đến từ thế lực nào, hãy xưng tên ra!"
"Sát thủ nhất đẳng h&agarxyvqrave;ng chữ Địa của Huyết Sát Các, Vạn Thánh.”
Dạ Mệnh nói xong thì xuất ra tu vi Thánh Cảnh lục trọng thiên.
Chà chà! Trong giây lát đã gần như hấp dẫn được sự chú ý của hơn phân nửa đại năng Thiên Nhân đảo.
"Không ngờ lại là Thánh Cảnh lục trọng thiên."
“Huyết Sát Các! Đây chính là sát thủ của Huyết Sát Các sao?"
"Huyết Sát Các? Có thế lực nhị phẩm bậc này sao? Lần đầu ta được nghe đó."
Lúc này có không ít tiếng nghị luận vang lên.