Đội ngũ chục ngàn người của Nhu Lợi yên tĩnh đến rợn người. Toàn bộ binh lính đều ngây ngốc nhìn hố sâu hình bàn tay trước mắt.
Sự cường đại của Tạp La Nhĩ ai ai cũng biết, sự ương ngạnh của hắn cũng có thể so với Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung, thậm chí hắn còn có lòng tin thắng được tổ sư gia Ma Thiên Các.
Tu vi bát diệp rưỡi đã đủ chứng minh thực lực của hắn. Đáng tiếc, đối thủ của hắn lại ở quá cao.
Người Nhu Lợi cũng đã từng tưởng tượng tới phong thái của cửu diệp, từng nghe qua những truyền thuyết của Đại Viêm ... nhưng khi được tận mắt nhìn thấy, tinh thần vẫn bị chấn động phi thường.
Đây ... chính là chưởng lực của cửu diệp?
Yên lặng ngắn ngủi qua đị, Lục Châu lạnh nhạt vuốt râu nhìn Tạp La Nhĩ nằm trong hố sâu. Một chưởng này hắn dùng đến một phần ba lực lượng phi phàm ... Phải biết là sau khi có được Địa Thư Khai Quyển, quyền hạn được đề thăng, khả năng chứa đựng lực lượng của hắn đã tăng gấp ba lần.
Lục Châu rất hài lòng. Kế sách bắt giặc trước bắt vua đã hoàn thành, cho dù có dùng cạn lực lượng phi phàm hắn cũng không thấy tiếc.
Cùng lắm thì ... xài tới thẻ Một Kích Chí Mạng.
Lục Châu hạ xuống. Bên tai vẫn chưa truyền đến tiếng thông báo của Hệ thống, rõ ràng sinh mệnh lực của Tạp La Nhĩ cực kỳ ương ngạnh.
Phốc --
Tạp La Nhĩ phun ra một ngụm máu tươi rồi ngồi dậy.
Tất cả mọi người, bao gồm cả người Nhu Lợi, đều bị doạ đến mức phải lui về sau một bước. Một chưởng vừa rồi đánh cho thân thể Tạp La Nhĩ dẹp đi không ít, trông khá đáng sợ.
Trong mắt Tạp La Nhĩ tràn ngập tia máu. Hắn nôn ra một ngụm tiên huyết, gian nan cất tiếng: "Ta ... không tin."
"Không tin cái gì?"
"Ta lẽ ra ... lẽ ra phải kháng cự được chưởng ấn của cửu diệp mới đúng ... Vì sao, vì sao chứ?" Tạp La Nhĩ vẫn không tài nào chấp nhận được sự thật này.
"Chẳng vì cái gì cả." Lục Châu lạnh nhạt nói, "Chủ nhân của phù văn màu đỏ đang ở đâu?"
Tạp La Nhĩ cúi đầu xuống không đáp.
Lục Châu lại nói tiếp: "Ngươi không chịu nói, vậy lão phu sẽ hỏi người khác. Hẳn là cả Nhu Lợi Quốc sẽ có người trả lời được câu hỏi của lão phu."
Toàn thân Tạp La Nhĩ run lên. Hắn sao có thể nghe không hiểu hàm ý của Lục Châu. Lục Châu đây là muốn đem sinh mạng của người Nhu Lợi ra làm tiền đặt cược!
Tạp La Nhĩ gian nan bò ra khỏi hố sâu rồi đứng lên, chỉnh trang lại khôi giáp, lau đi vết máu trên mặt rồi đưa tay xuống đan điền khí hải điểm hai cái, phong bế huyệt đạo.
Hắn thở dài một hơi, trên mặt đã có chút huyết sắc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!