Lục Châu hờ hững đáp: "Thả hổ về rừng không phải là tác phong của lão phu ... Nhưng lão phu không phải người ham mê giết chóc. Bọn hắn sẽ trở thành tù binh và bị áp giải về Đại Viêm. Nếu ngươi không ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của lão phu thì lão phu sẽ lập tức xử quyết."
Tạp La Nhĩ nắm chặt nắm đấm, khớp ngón tay trắng bệch.
Trầm tư một lát, hắn mới mở miệng: "Ở chỗ Bá Nạp gia tộc."
Lục Châu gật đầu hỏi: "Ngươi có biết tung tích nhị đồ đệ Ngu Thượng Nhung của lão phu không?"
Tạp La Nhĩ lắc ầu đap: "Đại vu Lâu Lan Ba Tư Nhĩ lệnh cho người giả trang làm người Nhu Lợi dẫn dụ Ngu Thượng Nhung đến Nhu Lợi quốc, sau khi Ba Tư Nhĩ chết chẳng thấy hài cốt đâu, chỉ lưu lại một số cạm bẫy vu thuật cách vực sâu vạn trượng năm dặm ... Ta đã phái người đến đó điều tra, trên không vực thẳm có lưu lại khí tức, hẳn là nơi xảy ra giao chiến. Với bản sự của Ba Tư Nhĩ, e là bọn họ đã cùng nhau rơi xuống vực."
Đám người Ma Thiên Các lộ vẻ lo lắng.
Lục Chau noi: "Neu Ngu Thượng Nhung dung toan lực ứng pho thì đừng noi là Ba Tư Nhĩ, cho dù là ngươi cũng chưa chắc có thể đánh bại hắn. Ngươi cảm thấy hắn sẽ rơi xuống vực?"
"Ba Tư Nhĩ không phải là một đại vu bình thường." Tạp La Nhĩ đáp. "Khu vực trăm dặm từ vực thẳm đến lạch trời ta đã phái người tìm kiếm nhưng chẳng hề thấy bóng dáng Kiếm Ma Ngu Thượng Nhung. Mấy trăm vu sư đi theo Ba Tư Nhĩ cũng đã chết sạch. Dù Ba Tư Nhĩ chết thì ít nhất cũng phải tìm thấy thi thể, đằng này ... cho nên chỉ còn một khả năng ... "
Hắn không nói thẳng, rằng có lẽ cả hai đều đã rơi xuống vực thẩm.
Lục Châu vuốt râu nhìn Tạp La Nhĩ rồi vung tay áo. "Áp giải bọn hắn đi. Các đệ tử Ma Thiên Các lưu lại."
“Tuân lệnh!"
Đệ tử Hoa Gian Phai, Ma Sat Tong, Bồng Lai Mon va Van Độc Môn lập tức hành động. Hơn mười ngàn tù binh đều bị áp giải về Lương Châu.
Lục Châu lại lần nữa nhìn về phía Tạp La Nhĩ, im lặng không nói.
Tạp La Nhĩ dõi mắt nhìn theo chục ngàn tướng sĩ Nhu Lợi bị đưa đi, trong lòng chẳng biết đang nghĩ gì.
Lát sau, hắn lộ ra vẻ mặt thoả mãn, xoay người nhìn về phía Nhu Lợi quốc. Tay trái nâng lên điểm vào huyệt đạo đan điền khí hải. Các vết thương chồng chất đua nhau phát tiết ra, máu tươi và khí huyết cuồn cuộn dâng lên.
Tạp La Nhĩ vẫn nhìn thẳng về phía quê hương, sống lưng thẳng tắp, mặc cho sinh mệnh cứ thế nhanh chóng trôi qua.
Sau đó Tạp La Nhĩ cúi đầu cởi khôi giáp, hai tay giang rộng. Thân thể hắn dần dần trở nên cứng ngắc ...
[Ting - đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 2.000 điểm công đức.]
Lục Châu không tiếp tục nhìn thân ảnh Tạp La Nhĩ mà cất tiếng gọi: "Bệ Ngạn.”
Bệ Ngạn dạo bước trên không chạy tới. Lục Châu đạp không bay lên, mắt nhìn về phía lạch trời. Đám người Ma Thiên Các theo sát phía sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!