“Lão tiền bối, liên minh đồ ma của chính đạo đã được thành lập, sớm muộn gì Ma Thiên Các cũng bị tiêu diệt ... "
Vù!
Phan Ly Thiên đột nhiên vung hồ lô rượu trên tay ra, hồ lô toa kim quang lóng lánh. Phong Lưu đưa tay chặn lại, lùi lại ba bước mới ổn định thân hình.
“Lão tiền bối không kém năm xưa, quả nhiên tu vi hiện đang khôi phục, đáng tiếc lại bị nội thương nghiêm trọng ... " Phong Lưu nói.
Trong lòng Phan Ly Thiên khẽ động, không ngờ tu vi đệ tử Phong Thanh Hà lại cao như vậy, bèn âm trầm hỏi: "Ngươi tìm lão hủ là để ly gián quan hệ giữa lão hủ và Ma Thiên Các?”
“Ma đạo càn rỡ, người người đều muốn tru diệt. Vu Chính Hải tàn phá cửu châu khiến dân chúng lầm than! Lão tiền bối ... "
"Ngươi câm miệng lại." Giọng Phan Ly Thiên trầm thấp.
"Nếu đã như vậy, xin lão tiền bối làm tròn lời hứa năm xưa ... Năm đó gia sư trợ giúp ngài thuận lợi rời khỏi Tịnh Minh Đạo, ngài hẳn là vẫn chưa quên."
Phan Ly Thiên không đáp.
Phong Lưu lại khom người nói tiếp: "Thật không dám giấu diếm, Phong Bình là đệ đệ ruột của ta, tại Lương Châu Thành gặp phải Cơ lão ma nên bị đánh trọng thương, tu vi mất hết, nay đã thành phế nhân. Vãn bối không cầu gì nhiều, Ma Thiên Các có cửu đại đệ tử, ngài chỉ cần chọn ra một người rồi phế tu vi hắn là được. Ân tình giữa ngài và gia sư từ nay coi như chấm hết, ngài thấy thế nào?"
(Chú thích: nhắc cho đạo hữu nào không nhớ, Phong Bình là đệ nhất cao thủ dưới trướng Thẩm Lương Thọ, bị Lục Châu dùng thẻ Lôi Cương đánh trọng thương.)
Phan Ly Thiên nói: "Chuyện giữa lão hủ và Phong Thanh Hà thì liên quan gì đến Ma Thiên Các?”
"Chẳng lẽ tiền bối muốn quyt nợ?" Phong Lưu hỏi. Hắn thật sự sợ Phan Ly Thiên gia nhập ma đạo xong quay đầu không chịu trả ơn xưa.
Chỉ là ... dù sao Phan Ly Thiên cũng xuất thân từ Tịnh Minh Đạo, là đệ nhất cao thủ, mắc nợ không trả không phải là phong cách làm việc của hắn.
Được tứ hoàng tử cứu giúp, Phan Ly Thiên vì muốn báo ơn mà không ngại trấn thủ biên cương nhiều năm
"Hậu sinh vãn bối không có tư cách nói chuyện với lão hủ. Đưa lão hủ đi gặp Phong Thanh Hà." Phan Ly Thiên nói.
“Cũng được. Lão tiền bối, mời."
Hai người đạp không mà đi, bay về phía đông nam.
Trong bóng đêm, hai người vừa phi hành vừa nói chuyện. Phong Lưu hỏi:
“Lão tiền bối, với thân phận và địa vị của ngài, ngài có thể thoải mái gia nhập thất đại danh môn, ít nhất cũng được chức trưởng lão. Vì sao lại muốn gia nhập Ma Thiên Các?"
"Lão hủ thích thế."
"Cơ lão ma tuy tu vi đáng sợ nhưng rốt cuộc cũng không chống được mệnh trời. Huống chi tuổi tác của lão đã không thể trảm kim liên để tu hành nữa rồi." Phong Lưu nói.
"Ngưoi cũng biết phương pháp trảm kim liên?" Phan Ly Thiên liếc mắt nhìn Phong Lưu.
“Phương pháp trảm kim liên đã truyền khắp tu hành giới, có ai mà không biết."
Phan Ly Thiên mỉm cười nói: "Nếu lão hủ là các ngươi thì đã ngoan ngoãn đi ẩn nấp, chuyên tâm nghiên cứu phương pháp trảm kim liên. Đợi đến khi tấn thăng cửu diệp thì muốn quét sạch Ma Thiên Các cũng là chuyện dễ như trở bàn tay."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!