Phan Ly Thiên có vũ khí thiên giai trong người, đám cao thủ kiếm đạo xung quanh không dám tuỳ tiện công kích mà du tẩu qua lại trên bầu trời, chờ cơ hội ra tay.
"Tu vi chưa khôi phục, trong người còn bị thương nặng, ngài có thể chống cự lâu như vậy ... bội phục, bội phục." Ánh mắt Phong Lưu loé sáng.
Phan Ly Thiên lắc lắc hồ lô rượu, đáng tiếc bên trong đã chẳng còn lấy một giọt.
“Không thú vị."
“Lát nữa sẽ thú vị."
Phong lưu lại phất tay, hơn mười tên tu hành giả kiếm đạo ngự kiếm bay xuống.
"Vẫn còn?"
Phan Ly Thiên lại ném hồ lô rượu ra, hồ lô bộc phát kim quang càng chói mắt hơn trước.
Đám người lang không rút lui, tiễn cương thỉnh thoảng lại phá không bắn tới.
“Dù sao thì ngài cũng không chống cự được bao lâu nữa."
Tự ấn lại xuất hiện đầy trời, lấp lánh ánh vàng như hồ điệp bay qua bay lại. Bốn phía đeu là đe tử Chan Thương Học Phai đang không ngừng ngưng khí thanh cương.
Từng đạo tự phù cương ấn quay xung quanh Phan Ly Thiên.
"Tự ấn thành trận!"
Tự ấn lần này còn mãnh liệt hơn lần trước. Hồ lô rượu xoay càng lúc càng nhanh.
Khụ khụ. Phan Ly Thiên ho khan.
Nghe thấy âm thanh này, các đệ tử Chấn Thương Học Phái đều lộ vẻ mặt mừng rỡ. Cơ hội đến rồi!
“Phía trên!"
Một đám tu hành giả lại đánh ra tự ấn vây công Phan Ly Thiên từ bên trên.
Phan Ly Thiên quát: "Nhất Tuý Phương Hưu!"
Hồ lô rượu bộc phát ra mấy chục đạo cương ấn, mỗi cương ấn đều có cùng hình dạng với hồ lô, bắn ra tứ phía.
Phong Lưu lăng không bay lên quát: "Ngăn hắn lại!"
Tự ấn càng ngày càng dày đặc!
Phong Luu nhìn cham cham Phan Ly Thiên không chop mat. "Phap than!"
Ông!
Pháp thân Bách Kiếp Động Minh sừng sững xuất hiện, toà kim liên dưới trướng nở ra lục diệp. Đám tu hành giả xung quanh cũng gọi ra pháp thân.
Toàn bộ rừng cây trông như đang cháy rừng rực. Trong khoảnh khắc gọi ra pháp thân, Phong Lưu hô to: "Chính la luc nay -- "
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!