Ngu Thượng Nhung ngẩng đầu nhìn về phía đàn sói trên sườn núi đối diện.
Ngaooo000 --
Đàn sói đồng thanh tru lên khiến bông tuyết trên tàng cây bị chấn động rơi lả
tả.
Đứng dưới ánh mặt trời xán lạn, Ngu Thượng Nhung nở nụ cười. "Lại là các ngươi.”
Ngaooooo --
"Ta rất khoẻ."
Ngaoooo.
"Nơi này đành giao cho các ngươi."
Ngaoooo.
"Ta sẽ coi là các ngươi nghe hiểu lời ta nói."
Ngu Thượng Nhung chậm rãi xoay người đi về phía đông nam.
Loạt soạt. Loạt soạt.
Có lẽ đã rất lâu chưa được hưởng thụ cảm giác đi trong lớp tuyết, Ngu Thượng Nhung không ngự không bay lên mà vẫn kiên nhẫn bước từng bước.
Cứ thế, hắn đi qua rừng cây, đến trước một ngọn núi. Tay phải nâng lên, pháp thân nho nhỏ xuất hiện trong tay Ngu Thượng Nhung. Không có kim liên, chỉ có ... ba mảnh liên diệp sung mãn đang xoay tròn.
Kiếm Ma Nguyên Thần cảnh tam diệp, nếu là trước đây Ngu Thượng Nhung chẳng bao giờ để đám tu hành giả tam diệp vào mắt.
Yếu, rất yếu, yếu đến mức hắn chẳng buồn nhìn tới.
Đó là Kiếm Ma yếu nhất từ trước tới nay.
Thu hồi pháp thân, Ngu Thượng Nhung đạp không bay lên, quan sát bốn phía Vu Hàm Sơn. Phóng tầm mắt nhìn, nơi đây đều là thế giới tuyết không thấy điểm dừng.
Ngu Thượng Nhung quay đầu nhìn về phía đông nam. Từ Thanh Ngọc đàn bay tới đây Ngu Thượng Nhung mất năm ngày. Với tu vi tam diệp hiện tại, cần ít nhất mười ngày mới có thể quay về.
Cùng một đoạn đường này, Ngu Thượng Nhung thời niên thiếu không có tu vi và nhục thân mạnh mẽ, chỉ dựa vào ý chí, cứ thế trèo non lội suối suốt mấy tháng liền
Ngu Thượng Nhung nở một nụ cười nhạt, sau đó bay về phía đông nam.
Bóng đêm phủ xuống.
Trong động diện bích, Tư Vô Nhai nhét mảnh ề toán sang một bên sau đó lấy tay dụi dụi mắt chẳng chút phong độ. Hắn thở dài lắc đầu.
"Đại Thiên thế giới đúng là chẳng thiếu thứ lạ. Rốt cuộc sư phụ kiếm ở đâu ra đống đề mục cổ quái thế này?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!