Một đạo thân ảnh từ ngọn cây gần đó đột nhiên nhảy ra, quỳ một gối trước cửa động. "Giáo chủ!"
Tư Vô Nhai kinh ngạc nói: "Diệp Tri Hành, sao lại là ngươi?"
"Suyt." Diệp Tri Hành nhìn quanh một lát rồi đến bên cạnh Tư Vô Nhai, móc ra một thanh chuỷ thủ. "Thuộc hạ đến cứu ngài."
“Đợi đã." Tư Vô Nhai đưa tay ngăn lại. "Ai bảo ngươi đến đây?"
"Giáo chủ, thời gian rất quý giá, thất đại môn phái đã tổ chức liên minh đồ ma, đến lúc đó Kim Đình Sơn sẽ đầy gió tanh mưa máu, ngài ở đây rất nguy hiểm."
Diệp Tri Hành đánh giá hoàn cảnh trong động, sau khi xác nhận Tư Vô Nhai bị phong bế tu vi, hắn càng kiên định muốn cứu Giáo chủ ra ngoài.
Tư Vô Nhai lắc đầu nói: "Ngươi tới rất đúng lúc, nói ta nghe tình hình của thất đại môn phái."
"Giáo chủ!" Diệp Tri Hành vô cùng lo lắng, giơ thanh chuỷ thủ lên.
"Hửm?" Tư Vô Nhai nhíu may, gan giọng. "Diệp Tri Hành."
Giọng Tư Vô Nhai rất trầm, gọi tên Diệp Tri Hành đầy uy nghiêm và khí thế.
Diệp Tri Hành sững sờ.
Tư Vô Nhai tiếp tục nói: "Phục tùng mệnh lệnh!"
"Vâng." Diệp Thiên Tâm giật mình, không còn dám lỗ mãng nữa.
"Sau khi ra ngoài, liên hợp với tai mắt trong thất đại môn phái để điều tra lá bài tẩy của bọn hắn." Tư Vô Nhai căn dặn.
"Thuộc hạ tuân mệnh. Chỉ là thuộc hạ phải thông tri cho Giáo chủ như thế nào?" Diệp Tri Hành quay đầu nhìn vào màn đêm, hắn không thể lần nào cũng bò lên đây được.
"Gửi phi thư cho Ma Thiên Các." Tư Vô Nhai nói.
"Giáo chủ?"
“Ý ta đã quyết." Tư Vô Nhai hạ lệnh. "Xuống núi đi."
Thấy Tư Vô Nhai mặt không biểu tình, Diệp Tri Hành không dám tiếp tục nán lại bèn xoay người đi vào trong bóng tối.
Cùng lúc đó.
Trên một cây cổ thụ chọc trời ở Bắc Các, Đoan Mộc Sinh liếc nhìn về phía động diện bích, tự mình lẩm bẩm. "Nể mặt lão tứ và lão bát, ta tha cho đệ một lần. Mong là đệ có thể giúp sư phụ một tay."
Chư Hồng Cộng giật nảy mình, toàn thân run lên, vội vàng nói: "Đồ nhi không có ý đó, đồ nhi không dám!”
Lục Châu nhìn hắn một cái thật sâu.
"Ngưoi có Bảo Thien Y hộ thể, lại có vũ khí Lệ Ngân Quyền Sáo vậy mà chỉ mới ngưng tụ được pháp thân Bách Kiếp Động Minh chưa khai diệp nổi. Có thời gian rảnh rỗi đi cầu tình cho nghiệt đồ kia, chẳng bằng chăm chỉ tu luyện để mau tiến bộ."
Chư Hồng Cộng dập đầu nói: "Đồ nhi tuân mênh."
Nói xong, Đoan Mộc Sinh phi thân xuống một hốc đá giữa sườn núi, Bá Vương Thương cắm trên khe đá, toàn thân hắn tựa như Sơn Thần canh giữ Kim Đình Sơn.
Sáng hôm sau.
Lục Châu đi tản bộ ngoài sân, tập một số động tác thể dục buổi sáng, đồng thời theo thói quen xem lại tuổi thọ của mình. Không có gì bất ngờ, lại ít đi một ngày.
Tập xong, Lục Châu tựa như người bình thường, mở cửa bước ra khỏi viện.
"Sư phụ vạn an, sư phụ vạn thọ vô cương, buổi sáng tốt lành -- " Vừa ra khỏi cửa, Lục Châu đã thấy Chư Hồng Cộng quỳ rạp dưới mặt đất.
"Có chuyện gì?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!