Phanh phanh phanh! Đám bội kiếm lập tức bị Vị Danh Kiếm chém rơi xuống đất.
Các đệ tử Hoành Cừ Học Phái sắc mặt cực kỳ khó coi. "Vũ khí ... thiên giai?"
Ninh tướng quân vẫn đang lăng không quan sát.
Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp, Nguyên Thần cảnh nhất diệp không thể kéo dài cuộc chiến.
Lục Châu nghĩ tới Thẻ Nguy Trang, thứ này có thể đem ra để uy hiếp đám người, nhưng một tấm lại đáng giá 10.000 điểm công đức, lấy ra dùng thật đáng tiếc!
Trong lúc Lục Châu còn đang suy nghĩ, Tưởng Nhân Nghĩa và Trương Xán đã lao vọt đến nhanh như thiểm điện, một kiếm một chưởng đánh tới!
"Tu vi nhất diệp nho nhỏ mà cũng dám làm càn!"
Chiến đấu lâu như vậy đương nhiên bọn hắn đã nhận ra tu vi của lão đầu kia.
"Thôi vậy." Lục Châu lăng không bay lên, hai tay giao nhau đẩy ra một chưởng. Quang mang màu xanh lam xuất hiện, kiếm cương lít nhít hiện ra đầy trời!
Đại Hà Chi Kiếm Thiên Thượng Lai!
"Sao có thể?"
“Không phải nhất diệp!"
Trương Xán và Tưởng Nhân Nghĩa kinh ngạc thốt lên! Kiếm cương như thuỷ triều đánh thẳng vào mặt bọn hắn, sau đó nuốt chửng cả hai người.
Hai người bị kiếm cương xoắn nát, đến âm thanh kêm thảm cũng không kịp phát ra.
"Đại sư huynh!"
"Đại sư huynh!"
"Trưởng lão!"
Đám đệ tử Thai Hư Học Cung va Hoanh Cừ Học Phai sửng sốt nhìn.
Ánh mắt Ninh Hán tướng quân trở nên lạnh lẽo, chân đạp hư không công kích về phía Lục Châu, đánh ra một quyền như thái sơn áp đỉnh.
Quyền đầu lóng lánh kim quang của Ninh Hán muốn phá giải kiếm cương đầy trời kia.
Hả? Luc lượng phi pham khong đủ? Than sắc Lục Châu hờ hững, hai tay chập lại đặt ở đan điền. Kiếm cương như bài sơn đảo hải bỗng chốc biến mất.
“Muốn chết!"
Ninh Hán mừng ro đánh một quyền nhanh như thiểm điện vào giữa lồng ngực Lục Châu.
Âm!
Trúng rồi! Trong lòng Ninh Hán không khỏi đắc ý. Phàm là những kẻ bị hắn đánh cận thân trúng mục tiêu đều sẽ thịt nát xương tan.
Ninh Hán có thể thấy rất rõ ràng nắm đấm của mình đánh vào giữa lồng ngực lão giả, nhưng nhìn kỹ lại hắn mới phát hiện trên thân lão giả có một tầng quang mang màu xanh lam.
Đây là thần thông Pháp Diệt Tẫn Trí!
Lục Châu điều khiển thần thông Thiên thư tập trung vào phần ngực.
Không có lam liên bộc phát, không có pháp thân xuất hiện nhưng Ninh Hán vẫn cảm thấy trong lòng nặng nề, thầm hô một tiếng không ổn!
“Bộ xương già này của lão phu đã rất lâu không nếm mùi quyền cước."
Noi xong, Luc Chau vung nam đam đanh vao Ninh Hán.
Oanh!
Ninh tướng quân chợt cảm thấy ngực mình như bị vạn cân lực lượng đập trúng, toàn thân hắn bay ngược ra ngoài.
Không có cương ấn, làm sao một tu hành giả có thể không cần ngưng khí thành cương, hoàn toàn chỉ dựa vào sức mạnh nhục thân để phát huy lực lượng lớn đến thế? Huống hồ gì đối phương còn là một lão giả cao tuổi!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!