Tư Vô Nhai cũng đã nhận ra câu hỏi của mình thật ngớ ngẩn. Lục Châu bỗng nhiên đưa tay lên. "Hải Loa."
"Vâng."
Hải Loa ngừng thổi sáo.
Lục Châu nhìn Hải Loa một cách hài lòng. Chỉ tiếc nha đầu này còn chưa có khả năng ung dung điều khiển thiên phú của mình.
Nhưng không sao, chuyện này không cần vội vã, nếu Hải Loa bắt đầu tu hành thì sau này có thể chậm rãi bồi dưỡng thêm.
Bồi dưỡng?
Đám người Hoành Cừ Học Phái và Thái Hư Học Cung đều muốn thu nàng làm đệ tử, vậy lão phu có thể thu nàng làm đồ đệ không nhỉ?
Suốt cả đoạn đường đi Lục Châu đều chưa từng nghĩ tới chuyện này. Bây giờ nghĩ lại ... đúng là cũng có khả năng.
Lục Châu còn đang suy nghĩ, Hoàng Thời Tiết đã chắp tay nói:
"Không ngờ nha đầu này lại có thiên phú như thế. Nếu được dạy dỗ cẩn thận thì sau này tất sẽ thành tài."
Hoàng Thời Tiết nghĩ tới cửu đại đệ tử Ma Thiên Các, ai nấy đều cực kỳ nghịch thiên. Nay lại có thêm một thiên tài nữa, đúng là ông trời bất công, sao không cho Bồng Lai Mon của han them may đe tử ra hồn một chút ?!
Nhưng Hoàng Thời Tiết cũng chỉ có thể âm thầm càu nhàu trong bụng, nào dám biểu lộ ra mặt.
Luc Chau hai long nhìn Hải Loa. Co điều hien tại khong phai luc nghĩ toi việo này, phải xử lý cho xong chuyện trước mắt đã.
Phanh phanh phanh!
Sau khi tiếng đánh nhau cuối cùng kết thuc, trong rừng rốt cuộc lại trở nên yên tĩnh.
Lục Châu nhìn sang Tư Vô Nhai rồi đánh ra một chưởng.
Đạo chưong ấn bay về phía Tư Vô Nhai, Tư Vô Nhai lập tức cảm nhận được thần chú trói buộc đã được giải khai, vội mừng rỡ nói: "Đa tạ sư phụ."
Sau đó Tư Vô Nhai cấp tốc đứng lên chạy đi cứu Vu Chính Hải.
“Chờ đã."
“Sư phụ?"
"Còn nhớ rõ lời lão phu nói không?" Lục Châu hỏi.
“Đồ nhi vẫn nhớ."
"Vậy thì không nên hối hận."
"Đồ nhi sẽ không hối hận." Tư Vô Nhai khom người đáp lời Lục Châu.
Lục Châu khẽ phất tay áo. Tư Vô Nhai hiểu ý, vội xoay người bay vào rừng sâu.
Kỳ thực ngay từ đầu Lục Châu đã đoán được quyết định của Tư Vô Nhai là gì.
Thân làm sư phụ, hắn rốt cuộc cũng phải buông tay để đồ đệ làm điều bọn hắn muốn. Giống như hài tử đã lớn, phải tự mình xông xáo mới có thể trưởng thành.
Còn hậu quả như thế nào thì không ai biết trước ... Thành công cũng được mà thất bại cũng được, dẫu sao đó cũng là nhân sinh.
Không bao lâu sau, Tư Vô Nhai cong Vu Chính Hải trở về.
Mặt mũi Vu Chính Hải bầm dập, trên người đầy vết thương, lúc này đã hôn mê bất tỉnh.
Luc Chau sử dung Chan Thuc Chi Nhan nhìn ve phia han --
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!