Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tổ Sư Gia Trùm Phản Diện - Lục Châu (FULL)

Một người trong nhóm càng nhìn càng thấy người trước mắt rất quen, sau đó bật thốt lên:

"Các hạ là ... Ngu Thượng Nhung! Kiếm Ma Ngu Thượng Nhung ?! ”

Lời này vừa thốt ra, trái tim Văn Thư nảy lên kịch liệt. Khi hắn trong trạng thái đỉnh phong có thể mạnh hơn Hoàng Thời Tiết một chút, nhưng vẫn như cũ không phải là đối thủ của Vu Chính Hải.

Văn Thư đã nghe nói về trận chiến đỉnh phong ở Vân Chiếu lâm địa, vị Kiếm Ma Ngu Thượng Nhung này có tu vi khó phân thắng bại với Vu Chính Hải.

Ánh mắt Văn Thư nóng rực như lửa nhìn chằm chẳm Ngu Thượng Nhung. Hắn không dám hoảng hốt. Phải ổn định.

“Đã nghe qua đại danh của Kiếm Ma, thất kính thất kính." Văn Thư chắp tay

nói.

Ngu Thượng Nhung lạnh nhạt đáp:

"Từ trước đến nay kiếm của ta không giết hạng người vô danh. Ngoại trừ Văn Thư ... những người khác hãy biến khỏi mắt ta trong vòng ba hơi thở."

Bốn người còn lại đưa mắt nhìn nhau.

Văn Thư nhướng mày, vội vàng quát: "Lâm trận bỏ chạy, phạm tội chết!"

Bốn người đều không phải kẻ ngu, bọn họ không hề có năng lực chống cự lại Kiếm Ma. Lâm trận bỏ chạy? Chính ngài cũng đang bỏ chạy đó, có nhớ không?

"Xin lỗi Văn tướng quân!"

Ba hơi thở thì có thể làm gì? Đương nhiên là liều mạng chạy trốn.

Bốn người lập tức quay đầu chạy trốn, chỉ trong giây lát đã biến mất khỏi khu rừng.

Kỳ thật cũng chẳng thể trách bọn họ, bọn họ nào biết Ngu Thượng Nhung đã trảm kim liên. Ai gap phải bát diệp Ngu Thượng Nhung mà không sợ hãi?

Văn Thư nhíu chặt mày, sắc mặt cực kỳ khó coi. Cố nén khó chịu trong lòng, Văn Thư chắp tay nói:

"Nghe nói các hạ và Giáo chủ Vu Chính Hải có thù. Thực không dám giấu diếm, lão phu và Vu Chính Hải vừa đại chiến mấy trăm hiệp, lúc này các hạ đến tìm hắn nhất định có thể chiến thắng."

Trên nhánh cây, Ngu Thượng Nhung mỉm cười nói: "Xem ra tướng quân không hề hiểu tại hạ."

“Hả?"

"Lúc này thắng thì có được gì? Cũng chỉ là thắng không anh hùng mà thôi."

Trong lòng Văn Thư âm thầm nhẹ nhõm. “Lão phu hiện đang bị nội thương, các hạ ... "

Ngu Thượng Nhung đột nhiên nâng tay ngắt lời hắn, dùng cương khí bắn vỏ kiếm ghim vào thân cây.

Trường Sinh Kiếm toát ra quang mang đỏ rực lăng không lơ lửng trước mặt. "Đáng tiếc, ngươi phải chết."

Nói xong, Ngu Thượng Nhung ngự kiếm phóng xuống!

Sắc mặt Văn Thư đại biến, lập tức lui lại, song chưởng đánh ra mấy đạo tự phù.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!